TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hương khói lượn lờ tỏa ra từ lư hương song long hí châu mạ vàng
Tử Nghiên gõ cửa phòng, đợi người trong phòng cho phép, hắn mới cẩn thận đi vào trong
Trong phòng, Quốc sư đang ngồi trước cầm đài, trước mặt hắn là đàn cổ bạch ngọc, chẳng biết đã bị đứt một dây từ lúc nào
“Người đi rồi sao?” hắn hỏi, mắt vẫn nhìn chằm chằm cây đàn cổ kia
Tử Nghiên gật đầu “hết thảy đều làm theo lời Quốc sư phân phó, có điều….” hắn nhíu mày, nói tiếp “trước khi nàng đi đã hỏi nô tài tên của ngài, nô tài…” hắn quỳ xuống “nô tài mềm lòng, đã nói với nàng’ thật ra là hắn không muốn Trầm Thanh Lê cứ vậy mà đi, ngay cả tên của Quốc sư nhà hắn cũng không biết
Trầm mặc một lát, Quốc sư mới lên tiếng “mà thôi, dù sao cũng có một ngày nàng sẽ biết tên của Cô” hiện tại để nàng biết trước cũng được.
Ân Ly Cận.
Trầm Thanh Lê sau khi rời khỏi biệt viện, trong lòng không ngừng lặp lại cái tên này, cũng nhớ tới những người nàng biết, thế nhưng hoàn toàn không có ấn tượng với cái tên này.
Nàng và Quốc sư Bắc Tề hoàn toàn không có quan hệ gì, không hiểu vì sao hắn lại cứu nàng.
Trầm Thanh Lê dừng bước, quay đầu nhìn lại biệt viện kia lần nữa, đã nghĩ không ra chi bằng đừng nghĩ, vì thế nàng lại tiếp tục đi về phía trước
Trong Lục đô đốc phủ, đã mấy ngày không có tin tức của Trầm Thanh Lê khiến Lục Hoài Khởi trở nên nóng nảy táo bạo, người hầu trong phủ đều sợ hắn giận chó đánh mèo, tránh được liền tránh.
Đáng thương cho Đồng Vạn Kim trở thành đối tượng duy nhất bị hắn trút giận
“Rốt cuộc ngươi có nghiêm túc tìm người không?nếu không sao lật cả Tây kinh lên lại không tìm được chút manh mối nào”
Lục Hoài Khởi vô cùng chán ghét cảm giác không bảo hộ được cho Trầm Thanh Lê.
Đột nhiên nhô ra Bắc Tề Quốc sư, làm cho hắn vô cùng bất ổn.
Hắn chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu liền lóe lên đủ loại khả năng.
Hắn vừa sợ tên họ Ân kia sẽ làm hại A Lê, lại sợ hắn ta dụng tâm kín đáo, khiến nàng bị hắn ta mê hoặc
Đồng Vạn Kim bất đắc dĩ nói “cho xin đi.
hắn là Bắc Tề Quốc sư, muốn quyền có quyền, muốn thế có thế, đến Cao Quân Thận là hoàng đế cũng không dám động đến hắn.
Hắn nếu muốn giấu A Lê của ngươi đi, chúng ta có hao hết tâm tư cũng không tìm được”
Đồng Vạn Kim cũng là người Bắc Tề, trong lúc hắn và Lục Hoài Khởi còn là hài đồng thì vị Quốc sư kia đã là vị thần khiến toàn dân Bắc Tề kính ngưỡng, ngay cả Cao Quân Thận làm quân chủ Bắc Tề vẫn phải kiêng kị hắn.
Nhiều năm qua đi, hắn và Lục Hoài Khởi đều trưởng thành, trở thành nam tử hán đỉnh thiên lập địa nhưng ngày đó nhìn thấy trên pháp trường, vị pháp sư kia vẫn dung nhanh trầm ổn đó, không hề có dấu vết bị năm tháng bào mòn.
Khi đó, hắn đã có cảm giác hắn và Lục Hoài Khởi ở trước mặt vị Quốc sư kia là tiểu hài tử ngây thơ, thiếu ổn trọng.
Một loại cảm giác trước đây chưa từng có.
Hắn lại có chút bận tâm về Lục Hoài Khởi.
Đồng Vạn Kim nhíu mày, mềm giọng an ủi “ngươi cũng đừng quá lo, ngày đó nhìn thái độ của hắn với A Lê, hẳn là sẽ không thương tổn nàng”
Chính vì thái độ của hắn ta đối với A Lê quá mức quỷ dị, Lục Hoài Khởi mới lo lắng.
Hắn liếc nhìn Đồng Vạn Kim, thúc giục “ngươi cũng đừng ở đây nói, mau phái người tìm kiếm khắp Lương kinh lần nữa đi”
Đồng Vạn Kim bất đắc dĩ thở dài, đang chuẩn bị rời đi thì Trương Lực lại xuất hiện, chắp tay bẩm báo với Lục Hoài Khởi“khởi bẩm Đô đốc gia, phu nhân trở lại”
Lục Hoài Khởi và Đồng Vạn Kim đưa mắt nhìn nhau, cũng là Lục Hoài Khởi có phản ứng trước “nàng hiện ở đâu? người có bị thương không?”
Trong mắt Lục Hoài Khởi như tích tụ cuồng phong khiến Trương Lực sợ tới ngẩn người, nghĩ rằng nếu hắn không mau bẩm báo tung tích của phu nhân, có khả năng hắn sẽ bị Đô đốc gia giết chết, vội nói ‘phu nhân hiện do quản gia chiếu cố, có lẽ đã về tiểu viện nghỉ ngơi”
Trương Lực vừa dứt lời, cảm giác có một cơn gió thổi qua, ngước mắt nhìn lại thì Lục Hoài Khởi đã không còn ở trong phòng
Trầm Thanh Lê trở lại tiểu viện của mình, đang chuẩn bị tắm rửa, Nhiễm Mặc liền ôm lấy nàng, khóc nức nở nói ‘tiểu thư, mỗi lần ngươi gặp chuyện không may ta đều không thể giúp ngươi.
Ta thật vô dụng” Nàng đã thề phải bảo hộ Trầm Thanh Lê nhưng nàng phát hiện, từ sau khi chủ tớ các nàng đến Lương kinh, mỗi lần tiểu thư gặp nguy hiểm, nàng đều không giúp được gì, ngược lại còn gây phiền toái cho tiểu thư
Nhìn Nhiễm Mặc tự trách, Trầm Thanh Lê cười khẽ, đưa tay kéo nàng lại gần, an ủi “không phải ta đây không có việc gì sao, ngươi đừng nghĩ lung tung.
Bạn đang đọc bộ truyện Gả Cho Đông Hán Đô Đốc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Gả Cho Đông Hán Đô Đốc, truyện Gả Cho Đông Hán Đô Đốc , đọc truyện Gả Cho Đông Hán Đô Đốc full , Gả Cho Đông Hán Đô Đốc full , Gả Cho Đông Hán Đô Đốc chương mới