" Được được được,tôi thua rồi. Anh ở trên xe đi " Tiêu Chiến chính là bị sự đáng yêu này làm cho mềm lòng. Đưa tay đang để trên vô lăng đưa lên cao như đầu hàn...
Nhất Bác nghe thấy thế liền cười một cái. Nhưng lại quên mất bả vai vẫn còn chảy máu kia...
" Cở áo sơ mi ra, một là anh băng hai là tôi băng? " nhìn vết thương trên vai kia Tiêu Chiến không hiểu sao lại nóng nảy như vậy?
" Cở, tôi cở mà,đừng có đuổi tôi xuống xe " Nhất Bác nhanh tay luống cuống cở áo sơ mi ra. Dùng sao thân hình mình cũng rất đẹp thế nào cũng không bị mất mặt...
Tiêu Chiến quay qua nhìn thấy... Móa nó, rõ ràng là cùng làm nam nhân? Thế mà nhìn anh ta xem cơ ngực cơ bụng nam tính biết bao? Thế sao cậu lại khác người ta một trời một vực thế??
" Cậu băng giúp tôi đi " lại ra vẻ đáng yêu mà nhờ vã Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến không nói gì, tay lấy hộp dụng cụ y tế để sẵn trong xe rồi sơ cứu đơn giản. Dùng vải quấn lại, rồi dọn dẹp đám bừa bộn.
" Viên đạn vẫn còn ở trong,nhưng yên tâm nó không sâu đâu. Tại ở đây không có dụng cụ đầy đủ. Ngồi nghỉ ngơi đi. Tôi đưa anh về nhà tôi,tôi gọi bác sĩ tới rồi " Tiêu Chiến vừa dọn dẹp vừa nói.
Dáng vẻ tập trung làm một cái gì đó bao giờ cũng quyến rũ người khác. Và Tiêu Chiến chính là không ngoại lệ, vẻ quyến rũ cùng ma mị càng nhìn càng khiến người ta càng say mê...
Sau khi dọn dẹp xe xong, lại nhấn chân ga mà đi tiếp. Bây giờ là 17:45 rồi, nếu về tới nhà cũng đủ 18:15 đi. Thế thì để Chu Tán Cẩm gấp viên đạn ra rồi có thể cùng nhau ăn tối...
Tiêu Chiến là đưa Nhất Bác về biệt thự riêng của mình chứ không phải là Tiêu gia. Nếu đưa về Tiêu gia thế nào cũng bị mắng thêm mắng... Rồi lại ăn cơm mà nuốt không trôi. Thôi thì về đây đi...
Bảo vệ vừa thấy xe của Tiêu Chiến về liền mở cửa, Tiêu Chiến lái xe vào nhìn thấy trong sân còn một chiếc xe nữa liền biết Chu Tán Cẩm đang ở đây. Dừng xe lại, tay mở cửa xe rồi đi lại chỗ ghế phụ lái mở cửa xe ra.
" Còn ngơ ngơ làm gì? Mau đi vào " Tiêu Chiến vừa nói vừa đưa tay kéo kéo người nọ đi vào. Vương Nhất Bác nhìn căn biệt thự này cũng tàm tạm. Chân nối bước chân Tiêu Chiến mà đi vào nhà...
" Tiêu Chiến,cậu để lão tử đợi cậu bao lâu rồi hả? Biết giờ này mấy giờ rồi không? Tôi còn chưa ăn cơm " Chu Tán Cẩm không biết lấy đâu ra hơi mà rống to lên một trận.
" Làm xong ở lại ăn cơm, mau đưa cậu ta lên phòng rồi cậu lấy đạn ra cho cậu ta " Tiêu Chiến chỉ cười một cái rồi đưa tay diều nhẹ Nhất Bác đi lên cầu thang. Đưa người nọ vào phòng ngủ dành cho khách.
Chu Tán Cẩm thấy thế cũng đi theo lên phòng, nhưng mà sao cứ thấy mình sáng sáng lên sao ý? Mình đâu phải bóng đèn đâu mà sáng chứ...
" Tiêu Chiến,viên đạn bắn vào cậu ta hình như có tẳm độc " Tán Cẩm xem lại vết thương lại thấy da thịt bên trong kia có chút biến đổi.
" Lấy viên đạn ra trước đi rồi tính " Tiêu Chiến cũng nhận ra sự khác thường, lại nhìn thấy sắc mặt của Nhất Bác càng ngày càng sậm lại nên bất đầu lo lắng.
Từ chiều tới giờ viên đạn đã ở đây cũng hơn 1 giờ rồi,chắc là ngấm vào bả vai luôn rồi. Giờ chỉ có thể lấy viên đạn ra rồi uống thuốc giải thôi.
Tán Cẩm chuyên nghiệp lấy dụng cụ của mình mà lấy viên đạn kia ra, nhìn sơ qua là không ai nghĩ viên đạn này tẩm độc đâu. Màu sắc của viên đạn một chút cũng không biến đổi.
Tiêu Chiến nhìn viên đạn trước mắt cảm thấy quen quen nhưng nhất thời không nhớ ra là thấy ở đâu rồi. " Để tớ lấy viên đạn về phòng thí nghiệm để biết là độc gì mới được. Tạm thời cho cậu ta uống cái này đi, với bôi thêm cái này nè. Tuy nó không giải nhưng mà nó có thể ngăn độc đi vào máu chảy vào tim đó " Tán Cẩm thấy loại độc không màu cũng không mùi này cũng cảm thấy kì lạ.
Độc không màu không mùi ở thế giới này không phải là ít. Phải tìm hiểu kỉ xem loại độc này là độc gì mới được.
Đưa 2 lọ thuốc cho Tiêu Chiến, rồi đem viên đạn bỏ vào ống thị nghiệm trống đóng nắp lại bỏ vào hộp dụng cụ. Đưa tay trái lên xem đồng hồ, gần giờ cơm tối rồi nhỉ?
" Gần giờ cơm tối ở lại ăn cơm không ?" Tiêu Chiến đem hai lọ thuốc đặt lên đầu giường.
" Không cần, hôm nay có ca ở bệnh viện. Đi đây " Chu Tán Cẩm nhanh tay dọn dụng cụ lẹ rồi đi ra khỏi cái căn phòng này. ____________
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!