TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Cà phê này." Quý Vương trở về công ty đưa cà phê cho Cố Vương Khiêm.
"Cảm ơn." Đã tới giờ về nhưng vì phải tăng ca nên Cố Vương Khiêm vẫn chưa được ăn gì, nhìn ly cà phê anh bất giác nhớ đến Tiêu Viễn An.
Mỗi chiều anh về sẽ thấy cậu đứng ở trong bếp làm đủ loại món ăn hấp dẫn như cô vợ nhỏ đang nấu ăn đợi chồng về vậy.
Nghĩ tới đây Cố Vương Khiêm bất giác bật cười làm Quý Vương nhìn anh như gặp quỷ vậy.
"Gì vậy trời, cái con người này."
"Cố Vương Khiêm, cậu nói xem va phải nhau hai lần có được coi là có duyên không?" Quý Vương chán nản nằm trên sô pha nghịch điện thoại.
"Có thể." Cố Vương Khiêm vẫn nghiêm túc làm việc.
"Hôm nay đi mua cà phê tôi va phải người đó lần thứ hai rồi.
Mà cậu ta đẹp lắm, trắng trẻo như bánh bao vậy, thật đáng yêu mà." Quý Vương nhìn lại da dẻ của mình, cũng trắng nhưng lại không phải kiểu bánh bao kia khiến Quý Vương có hơi buồn.
Vừa trắng trẻo lại đáng yêu, hình ảnh Tiêu Viễn An bỗng chốc xuất hiện trong đầu Cố Vương Khiêm khiến anh giật mình.
"Có phải lùn lùn trắng trắng đáng yêu đúng không?"
"Đúng rồi, cậu biết cậu ta à."
"..
Tôi không biết." đúng rồi, người mà Quý Vương gặp chưa chắc đã là Tiêu Viễn An, anh không nên suy nghĩ lung tung, nhanh chóng kết thúc công việc rồi về nhà.
"Kệ đi, tôi không quan tâm cậu ta, tôi quan tâm người làm trong tiệm cà phê ấy."
"Là nữ à."
"Không, là nam."
Động tác làm việc của Cố Vương Khiêm bỗng dừng lại chốc lát nhưng rất nhanh sau Cố Vương Khiêm đã làm việc trở lại.
"Cậu là gay à."
"Không, tôi thích những thứ xinh đẹp, mà cậu ta lại là cái xinh đẹp mà tôi đang tìm kiếm đấy." Quý Vương nhớ đến Vương Vũ Phong mà cười hì hì, Cố Vương Khiêm nhìn cái biểu hiện kia liền bất lực không muốn nói thêm gì với Quý Vương.
Đồng hồ điểm bảy giờ đúng thì lúc đó Cố Vương Khiêm mới làm việc xong, Quý Vương đã về trước anh nên giờ vẫn chỉ còn anh trong công ty.
Cố Vương Khiêm một mình lấy xe lái về nhà riêng của mình, mở cửa bật đèn.
Nhà riêng của anh hướng phong cách Châu Âu hiện đại nên trong nhà anh thứ nên có đều có thứ không nên có cũng vẫn có.
Nhìn căn nhà trống rỗng tâm trạng của Cố Vương Khiêm vốn đã tệ lại càng thêm tệ, tựa như trên đầu anh có một luồng mây đen bao quanh vậy.
Cảm giác nặng nề và yên ắng khiến anh thực sự rất khó chịu.
Cố Vương Khiêm bên ngoài không muốn thừa nhận rằng anh đang mong chờ một ai đó ở nhà khi anh trở về.
Tiêu Viễn An nếu biết được mong muốn của Cố Vương Khiêm chắc vui đến nỗi mỗi ngày đều ngây ngốc ở nhà chờ anh về mất.
Cố Vương Khiêm có chút mệt mỏi trở về phòng của mình nghỉ ngơi, tối nay anh không ăn gì mà chỉ uống một ly cà phê đến tận bây giờ anh vẫn không thấy đói.
Nếu như có cậu ấy ở đây thì tốt biết mấy.
* * *
Tiêu Viễn An dường như cũng đã quen với ngôi nhà vắng bóng anh, như vậy cũng tốt.
Cậu sẽ có những khoảng thời gian cho riêng mình nhiều hơn mà không phải suy nghĩ nhiều như lúc trước nữa.
Mỗi ngày của Tiêu Viễn An đều lặp đi lặp lại, không có mới mẻ gì cũng không có sự cố gì xảy ra chỉ là gần đến ngày thi nên Tiêu Viễn An cực kì hồi hộp, thực tế thì thi tốt nghiệp ở trường cậu chính là thi nấu ăn.
Thời gian thấm thoắt trôi, ngày đi thi cũng đã đến.
Vương Vũ Phong cũng lo lắng thay cho Tiêu Viễn An, trong suốt thời gian qua ngày nào Tiêu Viễn An cũng nấu những món khác nhau đem đến cho mọi người trong quán thưởng thức, cậu nấu ăn rất ngon tay nghề như này mở nhà hàng chắc sẽ rất hút khách.
Vương Vũ Phong cũng tự hào về cậu, cảm giác nuôi đứa con ăn học và giờ là thời khắc nó báo hiếu với mình vậy.
"Em lo quá, mọi người đều rất giỏi." Tiêu Viễn An đứng trước cổng trường cùng Vương Vũ Phong có chút thấp thỏm, mọi người xung quanh cậu nấu ăn rất giỏi, cậu còn nghe thấy giáo viên khen bạn học rất nhiệt tình.
"Đừng lo lắng quá, làm những gì mà em đã làm trong quãng thời gian qua, bình tĩnh nhé anh sẽ cổ vũ cho em mà." Vương Vũ Phong nhẹ nhàng xoa đầu Tiêu Viễn An để trấn an cậu.
"Ừm."
Bước vào căn phòng thi, mọi người đều đã ở vị trí của mình, Tiêu Viễn An vội vàng đi tới vị trí đã được sắp xếp.
Giám khảo cho cuộc thi lần này gồm ba giáo viên trong đó có một người là dạy lớp của cậu chính là thầy Trương.
"Xui quá, cô Hinh lại đi làm giám khảo lớp mình."
"Ừa, tui sợ cô Hinh lắm."
Người đứng kế bên thầy Trương là cô Hinh, một người khó tính trong việc giảng dạy khiến mọi học viên sợ hãi.
Bên cạnh cô Hinh là thầy Lý, thầy là một người dịu dàng và hiền lành rất được lòng mọi người.
Tiêu Viễn An lo lắng nhìn mọi người xung quanh, mặc dù sống đến từng này rồi nhưng đối mặt với kỳ thi lần thứ hai thì cậu vẫn run sợ.
"Được rồi các em trật tự nào, hôm nay là ngày thi cuối cùng của các em vậy nên hãy làm hết sức mình, các em có một tiếng rưỡi để hoàn thành hai món ăn, một món chính và một món phụ, các món ăn tùy các em lựa chọn." giọng điệu nặng nề của cô Hinh vang lên làm cả lớp im lặng trong phút chốc.
Bạn đang đọc bộ truyện Em Là Ánh Sáng Của Anh - Mèo Tam Thể tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Em Là Ánh Sáng Của Anh - Mèo Tam Thể, truyện Em Là Ánh Sáng Của Anh - Mèo Tam Thể , đọc truyện Em Là Ánh Sáng Của Anh - Mèo Tam Thể full , Em Là Ánh Sáng Của Anh - Mèo Tam Thể full , Em Là Ánh Sáng Của Anh - Mèo Tam Thể chương mới