TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Biên Bá Hiền không ngờ Phác Xán Liệt vừa xuống máy bay đã gửi voice cho mình.
“Giỏi lắm, tăng mấy chục nghìn fan rồi.
Mà sức chiến đấu của fan cậu mạnh thật ha.” Cố tình lược bớt phần khiến cậu mất mát.
“Tôi phục luôn đấy, trước mắt vẫn chưa có ai war thắng họ.” Trong giọng điệu của Phác Xán Liệt mang theo tia tự hào, “À đúng rồi, ngày mốt tôi xuống máy bay sẽ đi thẳng tới công ty chuẩn bị livestream, không đón cậu được.”
“Dạ, công ty có nói hai hôm nữa sẽ cấp cho em ký túc xá, chắc là gần anh, đến lúc đó không cần phiền anh đi xa nữa.”
“OK, tôi ngủ một lát đây, mệt quá.”
Biên Bá Hiền gõ hai chữ “Ngủ ngon”, lại cảm thấy có hơi thân thiết.
Thôi, không quấy rầy nữa.
Phác Xán Liệt chưa cảm thán chữ nào đối với bài mới, Biên Bá Hiền chẳng rõ anh ấy có thích hay không.
Lại nghĩ tới ca khúc upbeat ban đầu Phác Xán Liệt chọn…..
Không nghĩ nữa, bài của mình, mình thích là quan trọng nhất.
Chớp mắt đã đến ngày livestream.
Hai bữa nay lượng người hâm mộ của Biên Bá Hiền tăng chóng mặt, vừa phấn khích vừa lo âu liệu có phải vì có Phác Xán Liệt tham dự hay không, muốn mọi người thích mình đơn thuần thôi mà.
Thời điểm cậu ăn trưa xong định ra ngoài mới nhớ nên đeo khẩu trang.
Lại cảm thấy hình như chưa đủ kín bèn đội thêm cái mũ.
Nhìn bản thân trang bị đầy đủ rồi, hết sức hài lòng mà bước ra cửa.
Lúc đi ngang qua một chiếc xe đen, người ngồi ghế lái phụ bấm kính xe xuống gọi: “Biên Bá Hiền.”
Tiêu rồi tiêu rồi.
Biên Bá Hiền thầm nghĩ, sẽ không bị nhận ra chứ? Công ty tưởng Phác Xán Liệt sẽ đến đón cậu nên chẳng cử xe đi.
Làm sao giờ làm sao giờ, chạy hay là…… Ủa khoan, giọng này nghe quen thế?
Quay đầu lại, đã trông thấy Phác Xán Liệt mặt mày mỏi mệt ngồi ở ghế lái phụ.
“Sao anh tới đây?! Nói đến thẳng công ty mà… Với lại sao anh nhận ra em!”
“Kim Chung Nhân lái xe, thấy kịp lúc nên qua đón cậu luôn.
Hơn nữa có ai che kín mít như cậu đâu…”
Lời còn chưa dứt đã nhìn thấy hai mắt Biên Bá Hiền sáng trưng nhìn chằm chằm người đang ngồi vị trí tài xế.
“Tiền bối Chung Nhân! Chào cậu chào cậu! Tôi thích cậu lắm á!” Nói xong chìa tay vào trong muốn bắt tay Kim Chung Nhân.
Kim Chung Nhân bắt tay lại: “Chào anh chào anh.
Thật ra không cần kêu tiền bối đâu, em nhỏ hơn anh mà.
Anh và Xán Liệt quan hệ tốt vậy, sau này gọi tên em là được.”
Phác Xán Liệt nhìn hai con người đang nắm tay nhau trước mặt, nhướng mày nói với Biên Bá Hiền: “Chẳng phải cậu thích tôi à?”
Biên Bá Hiền liếc hắn, buông tay ra vừa mở cửa xe vừa nói: “Nhóm các anh đâu chỉ có mình anh.”
Kim Chung Nhân nghe thấy câu này bỗng có chút thẹn thùng: “Cảm ơn đã thích ư ư ư…”
Biên Bá Hiền an vị trên xe, hãy còn thao thao bất tuyệt: “Tôi xem clip nhảy mới của cậu rồi, ngầu ghê á! Khi nào tôi nhảy được xịn vậy chắc vui lắm.”
“Anh Bá Hiền biết nhảy ạ?”
“Không rành lắm, dân nghiệp dư thích nên học vài năm thôi.”
“Vậy có dịp em sẽ dạy anh Bá Hiền nhảy nha!”
“Được chớ được chớ!”
“……”
“……”
Dọc đường hai người cứ rủ rỉ rù rì, Phác Xán Liệt chẳng chen lọt câu nào.
Hóa ra, Biên Bá Hiền còn biết nhảy?
Đã dừng ở bãi đậu xe rồi, bọn họ vẫn không dừng được miệng.
Phác Xán Liệt không nhịn nổi chen vào: “Cậu không đi hả? Chúng ta phải lên chuẩn bị.”
“Hay là em đi xem livestream cùng các anh nhá, dù sao tối nay cũng rảnh, em có thể tám với anh Bá Hiền nhiều xíu.” Kim Chung Nhân rõ là chưa thỏa mãn, nhìn chòng chọc cậu với vẻ đáng thương.
“Được đó! Đi chung đi!” Biên Bá Hiền xoay người hỏi Phác Xán Liệt: “Chắc là được nhỉ?”
Phác Xán Liệt ngẫm nghĩ: “Cũng được.
Cùng đi đi.”
Hai người họ lại nhỏ to suốt một đường.
***
Thời điểm Lý Túc trông thấy họ liền thở phào nhẹ nhõm: “Cuối cùng các cậu cũng tới, đi thay quần áo rồi mau mau trang điểm chuẩn bị livestream.” Tiếp đó lấy hai tờ giấy từ trên bàn đưa cho hai người: “Đây là chương trình, bao gồm thoại nào phải ghi nhớ, đến lúc thì dựa theo đó mà nói.”
Thoại trên giấy có vài nội dung khá thân mật, Biên Bá Hiền đọc không khỏi nổi da gà.
Ui, sến lụa.
Công ty chuẩn bị cho cậu áo sơ mi trắng đơn giản, của Phác Xán Liệt thì màu đen.
Lý Túc nhìn bọn họ, gật đầu hài lòng: “Ừ, không tệ, makeup lẹ đi.”
Kim Chung Nhân rảnh rỗi sinh nông nổi, vòng tới vòng lui quanh Phác Xán Liệt.
“Ủa, chị ơi, đánh phấn chỗ này cho ổng dày thêm nè, quầng thâm đen thui.”
“Lông mày kẻ bén nha, bảnh tỏn.”
“Không được không được, màu son này đỏ quá.”
Phác Xán Liệt muốn ngủ bù, quả thực không thể chịu được nữa: “Cút sang một bên, đừng quấy rầy anh.”
Kim Chung Nhân “hứ” một tiếng, tí tởn chạy đi tìm Biên Bá Hiền.
“Anh Bá Hiền đúng là đẹp bẩm sinh, làn da hơn hẳn lão già họ Phác kia nhiều.” Kim Chung Nhân len lén lườm Phác Xán Liệt bên kia, cố ý nhấn thật mạnh chữ “lão già”.
“Nói chứ tôi còn lớn hơn Xán Liệt một chút á.”
“Thật ư?!” Kim Chung Nhân kinh ngạc trợn to mắt: “Em biết anh lớn hơn em, nhưng không ngờ còn lớn hơn Phác Xán Liệt luôn, hoàn toàn không nhìn ra nha.”
“Phải đó.” Biên Bá Hiền có vẻ đắc ý be bé: “Là người dựa vào mặt kiếm cơm…….
Bạn đang đọc bộ truyện Ê, Tạo Cp Với Ai Không? tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ê, Tạo Cp Với Ai Không?, truyện Ê, Tạo Cp Với Ai Không? , đọc truyện Ê, Tạo Cp Với Ai Không? full , Ê, Tạo Cp Với Ai Không? full , Ê, Tạo Cp Với Ai Không? chương mới