TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bữa tối, cả hai cùng dùng bữa, cô đang cố gắng bình thường quan hệ với hắn, gạt bỏ sự kinh tởm, sợ hãi và khó chịu đã diễn ra để tiến tới mục tiêu lớn hơn nhưng thật sự khó khăn.
Mặc dù lý trí luôn luôn nhắc nhở thúc giục nhưng cảm nhận của con tim thật khó để cô có thể mở lời tử tế với hắn.
Dù sao, mỗi lần nghĩ về mục tiêu, cô lại đè nén lòng xuống để che đạy bớt sự thù ghét trong mình dành cho hắn.
Hắn cũng thế, hắn nhìn cô và hiểu tất cả, đôi khi ánh mắt của cô lướt qua là đầy sự hận thù, nhưng nhanh chóng, hoặc cô cúi xuống chọc chọc miếng thức ăn hay hoa quả hoặc hành hạ thứ gì đó trong tay, hoặc cô cắn mạnh môi trong kiềm chế và quay đi chỗ khác để không phát tiết sự khó chịu ra ngoài.
Cho tới cuối bữa Siri đột nhiên lên tiếng:
- Cảnh báo, cảnh báo.
Vừa nghe đến đó cô hốt hoảng buông rơi cả thìa và dĩa.
- Xin chào Siri.
Chuẩn bị đi.
- Vâng, cô chủ.
- Tôi có việc đột xuất không ăn cơm được nữa.
Tối nay tôi muốn ngủ một mình bên phòng ngủ nhỏ, đừng ai làm phiền tôi.
- Chuyện gì thế? Hắn nhíu mày khi thấy mọi sự khác thường của cô.
- Không, tôi bận.
Tôi đi trước, nói chuyện sau.
- Rebecca.
Nhưng cô đã chạy vù lên phòng và chuẩn bị dụng cụ mặc cho hắn gọi.
Một bộ đồ ngủ khác được mang thêm sang, chiếc khăn cắn răng được đặt cạnh giường, bình nước uống giữ nhiệt, chăn, điện thoại.
Liệu có nặng như lần trước không, cẩn thận không thừa, cô chạy vội xuống lấy thuốc, hắn chuẩn bị vào phòng làm việc thì cô chạy ào đằng sau vào bếp lấy gì đó rồi nhanh nhanh chóng chóng lên phòng mà không nhìn thấy hắn.
- Xin chào Siri.
Kích hoạt máy
- Cô Happse, Loa điện thoại quá nhỏ.
Chuẩn bị cảnh báo cấp độ hai.
Trong khi hắn xem xét một lượt các thông tin và báo cáo rồi chuẩn bị đi lên tầng, vừa nghĩ đến cô vừa đứng dậy đi lên phòng, bóng cô ào xuống cầu thang.
Hắn thầm nghĩ hôm nay cô ta bị cái quái gì thế, liền rảo bước đi theo xuống tầng hầm.
Tiếng cô vang lên vội vàng gấp gáp.
- Hey Siri, kích hoạt tìm cho tôi.
- Không truy cập được, cô chủ.
Hắn thong thả đi xuống, cô ta tìm gì ở nhà xe chứ, sao không hỏi hắn cho nhanh.
Lại chạy, hắn nghe tiếng cô nhưng quá nhanh mà không kịp phản ứng đúng tại góc khuất của cầu thang.
Cô lao rầm vào hắn và chỉ kịp á một tiếng, lần này cũng thế, hắn ôm gọn cô vào lòng và lấy người đỡ cho cô, với sức nặng của cả hai thân thể đập xuống cộng thêm với lực quán tính đang chạy lao tới của cô, năm bậc cầu thang như năm lưỡi dao cùn chặt vào người hắn, đau điếng, trong một thoáng chốc hắn lịm đi vài giây.
- Vincent.
Vincent.
- Cô hốt hoảng gọi hắn.
Vẫn thở.
Cảm giác lúc ngã cổ hắn đã chủ động đẩy lên cao nên né được không bị đập vào cầu thang.
- Nhìn tôi này anh thấy thế nào cô nắm chặt lấy tay hắn.
Hắn nắm lại tay cô, cơ thể đau nhức đến tận óc với những nơi tiếp xúc cạnh cầu thang, nhưng hắn lại thích cảm giác lúc này, cảm giác ở bên cô cảm giác được chạm vào cô, thật rõ ràng.
Hắn biết mình đã thích người phụ nữ này.
- Tôi sẽ kiểm tra anh một lượt.
- Cô có sao không?
- Tôi không.
Anh mới đáng lo.
Để tôi kiểm tra anh.
- Cô bóp tay chân hắn khắp một lượt.
Ummm.
Dễ chịu thật, hắn cảm nhận cô.
- Không gẫy.
Anh thử vận động tay chân tôi xem.
- Nhấc được hết, hắn thấy mình có chút sức lực trở lại.
- Vincent.
Mở mắt nhìn tôi này, tôi sẽ kiểm tra lưng cho anh, có thế nào thì ra dấu nhá.
- Hắn dơ tay lên cô nắm lấy hắn.
- Không sao, đừng khóc.
- Hắn động viên cô.
Đôi mắt thì ngấn lệ và đầy kinh hãi nhưng hành xử thì vô cùng bình tĩnh và nhanh nhẹn.
Tìm đường may của áo, cô xé tan nó ra với tốc độ nhanh và mạnh mẽ khiến hắn sửng sốt rồi kiểm tra sơ bộ bằng mắt thường phía hai bên
Tay phải nắm lấy tay hắn, đôi mắt giao vào mắt hắn, giọt nước mắt cứ chảy xuống ngực hắn bụng hắn, khiến hắn xót xa và ngạc nhiên về thái độ của cô, lấy hết bình tĩnh cô kiểm tra bắt đầu từ đáy mông đoạn xương cụt, cô sờ và cảm nhận khi cô tiến hành kiểm tra khắp lưng hắn, hắn không đau và cũng không có dấu hiệu gì lạ hay bất thường.
Những lời dạy của Josep, những bài y khoa đã đọc hiện ra trong đầu cô chạy nhanh về những dấu hiệu nhận biết gãy xương hay tổn thương trong người
- May quá anh không sao.
- Cô lại khóc, để tôi gọi người.
Hắn nắm tay cô không buông.
Hắn đã đỡ đau, nhưng khoảnh khắc này hắn không muốn cô đứng lên, hắn sợ ngày mai cô lại xù lông với hắn, không cho hắn được ở bên, cứ nhẹ nhàng thế này tốt biết bao.
- Xin chào Siri.
Nằm im, để tôi gọi Tony.
- Hey.
Siri.
Bạn đang đọc bộ truyện Dòng Máu Mafia tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dòng Máu Mafia, truyện Dòng Máu Mafia , đọc truyện Dòng Máu Mafia full , Dòng Máu Mafia full , Dòng Máu Mafia chương mới