TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Đợi Tôi Sau Giờ Học

Chương 5: Xin cậu nhận thư tình của tôi


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

"Không được." Hai chữ không có cảm xúc bay vào từ cửa sổ.

"Thấy chưa, tôi nói rồi mà!" Vương Lộ An đắc ý.

Dụ Phồn mặc kệ cậu ta, cậu kéo ghế qua lần nữa, khoanh tay ngồi xuống xem.

Chương Nhàn Tịnh tiếc nuối bĩu môi: "Cậu có bạn gái rồi à?"

"Không."

"Vậy tại sao không được? Cậu không muốn yêu đương hả? Hay là đã có người mình thích rồi? Chương Nhàn Tịnh nhìn đồng phục của anh, đoán thử, "Chẳng lẽ, cậu không thích người có thành tích kém?"

"Không," Trần Cảnh Thâm nói, "Chỉ là không thích cậu thôi."

Chương Nhàn Tịnh: "...."

Vương Lộ An: "...."

Cậu ta nhìn sườn mặt lạnh lùng của hạng nhất khối, ý nghĩ tìm người ta xin giúp gian dối trong đầu đã tan biến hoàn toàn, "Đậu xanh, học bá này nói chuyện cũng thẳng thắn quá đó?"

Dụ Phồn ngắm nghía cái bật lửa, chẳng bất ngờ tí nào.

Gương mặt thiếu đòn nói mấy lời thiếu đòn, phù hợp lắm.

Chương Nhàn Tịnh chỉ ủ rũ được hai giây: "Tôi biết mà, không sao, chỉ là tạm thời không thích thôi, chúng ta còn cùng lớp hơn một năm nữa, từ từ rồi cũng đến, tôi kiên nhẫn lắm đó. Thật ra từ năm lớp 10 tôi đã bắt đầu để ý đến cậu rồi, ở đại hội thể thao tôi còn xem hết các hạng mục cậu thi đấu, không ngờ học kì này cậu lại chuyển tới lớp của tôi...."

Cuối cùng vẻ mặt của Trần Cảnh Thâm cũng hơi thay đổi. Anh nhướng mày rất khẽ, nhìn chăm chú cô hai giây như đang suy nghĩ gì đó.

Một lúc lâu sau, anh hỏi: "Chúng ta học cùng lớp?"

Chương Nhàn Tịnh: "...."

Nụ cười của Chương Nhàn Tịnh cứng đờ, nhắc lại: "Tôi ngồi trước cậu nguyên một ngày rồi."

Trần Cảnh Thâm nghĩ một lúc: "Xin lỗi, không ấn tượng lắm."

Cậu có bị mù mặt không đó? Cả ngày tôi quay đầu lại đến mức đầu muốn đứt tới nơi, cậu bảo cậu không ấn tượng lắm?

Vẻ mặt của Chương Nhàn Tịnh sắp không duy trì được nữa, cô vừa há miệng định nói gì đó, lại bị tiếng chuông tan học đột ngột cắt ngang.

Trần Cảnh Thâm cũng nghe thấy, anh liếc mắt nhìn về phía sân thể dục, quay đầu lại: "Còn việc gì không?"

"Còn," Chương Nhàn Tịnh dặn mình phải bình tĩnh, "Chúng ta vẫn có thể làm bạn mà đúng không? Thêm wechat nhé?"

"Không có."

"....Cái gì cơ?"

"Tôi không có wechat."

Trần Cảnh Thâm đi rồi, Chương Nhàn Tịnh đứng lặng người tại chỗ cả buổi vẫn không nhúc nhích.

Vương Lộ An xem rất hài lòng, vừa mới định rời cuộc chơi, lại thấy Chương Nhàn Tịnh chợt quay đầu lại, nhìn thẳng về phía hai người.

Bạn đang đọc bộ truyện Đợi Tôi Sau Giờ Học tại truyen35.shop

"Vương Lộ An! Cậu nói xem!" Chương Nhàn Tịnh đứng ngoài cửa sổ, vươn cánh tay túm lại áo của Vương Lộ An, "Tôi có xinh không?"

"Xinh xinh xinh!" Vương Lộ An đứng thẳng lưng.

"Vậy tại sao Trần Cảnh Thâm lại có thái độ đó với tôi?"

"Đúng thế!" Vương Lộ An hỏi, "Sao cậu biết bọn tôi ở đây?"

"Thấy từ lâu rồi. Các cậu hút bao nhiêu thế? Hôi muốn chết." Chương Nhàn Tịnh buông cậu ta ra, nhìn sang người nãy giờ vẫn không nói gì, "Dụ Phồn, cậu nói xem, tôi có xinh không?"

Dụ Phồn nói: "Thôi đi."

Chương Nhàn Tịnh bật cười, cô chống một tay lên cửa sổ: "Hôm nay không nhìn kỹ, mặt cậu cũng tuyệt vời dữ ha."

Vương Lộ An nói: "Cậu không hiểu đâu, đấy là huân chương vinh dự của anh em tôi đó."

"Vinh dự này là cho cậu à?" Dụ Phồn hỏi.

"Không không." Vương Lộ An cười hì hì, hỏi Chương Nhàn Tịnh: "Này, từ lớp 10 cậu đã thích Trần Cảnh Thâm rồi hả?"

"Làm gì có, nếu từ năm lớp 10 thì sao tôi nhịn được đến bây giờ?" Chương Nhàn Tịnh nói, "Thuận miệng nói thế thôi."

"...." Vương Lộ An không hiểu, "Vậy cậu là vừa gặp đã yêu hở?"

"Cũng không hẳn."

Chương Nhàn Tịnh vuốt tóc, trở về lại dáng vẻ xinh đẹp rực rỡ thường ngày.

"Chẳng phải là vì tôi thấy cậu ấy rất đẹp trai à? Học cũng giỏi, nếu được ở bên một người như thế, sau này bài tập kiểu tra cũng không phải lo lắng nữa." Chương Nhàn Tịnh nghĩ đến đó, vẫn còn hơi động lòng, "Hai cậu thấy tôi còn cơ hội không?"

Dụ Phồn chẳng buồn ngẩng đầu: "Không còn."

"Tôi cũng cảm thấy...." Vương Lộ An nói được một nửa, đối diện với ánh mắt uy hiếp của Chương Nhàn Tịnh, lập tức rẽ đi, "Nói chung là, mấy học bá kiểu đó thường có sở thích rất đặc biệt ấy, nhỡ ra Trần Cảnh Thâm không thích người như cậu thì sao?"

"Vậy cậu ấy thích kiểu người thế nào?"

Vương Lộ An càng nói càng phấn khích, khoa chân múa tay: "Thì là kiểu buộc hết tóc ra sau đầu, mắt nhỏ môi dày, đeo mắt kính nặng tới 800 độ, cả ngày chỉ biết học tập, trên gương mặt ốm nhom còn có mấy nốt mụn nhọt___"

"Vớ vẩn." Chương Nhàn Tịnh bỗng khựng lại, sau đó nói, "Bây giờ tôi đi mua kính còn kịp không?"

Nghe thấy phiền, Dụ Phồn đứng lên đi ra ngoài.

Ống tay áo của Vương Lộ An còn đang nằm trong tay Chương Nhàn Tịnh, thấy thế vội hỏi: "Cậu đi đâu đấy?"

"Về nhà," Dụ Phồn nói, "Hai cậu cứ từ từ mà chơi."

"Ai muốn chơi với cậu ta, đợi tôi tí, bọn mình cùng đi đi, nhỡ cậu lại bị chặn đường....Ấy ấy ấy, tổ tông ơi, áo của tôi sắp bị cậu xé rách rồi...."

Chương Nhàn Tịnh không buông tay, cô nghĩ đến gì đó, nói với bóng lưng kia: "Dụ Phồn, chuyện vừa rồi không được nói ra bên ngoài! Nếu không tôi sẽ nói chuyện cậu đánh nhau với trường kế bên cho Phóng Cầm____"

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đợi Tôi Sau Giờ Học, truyện Đợi Tôi Sau Giờ Học , đọc truyện Đợi Tôi Sau Giờ Học full , Đợi Tôi Sau Giờ Học full , Đợi Tôi Sau Giờ Học chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top