Một cái túi nilon đưa đến trước mặt cậu, là thứ Trần Cảnh Thâm vừa mua từ quầy ra.
"Mang về ăn đi." Trần Cảnh Thâm nói.
Dụ Phồn vô thức nhận lấy, nghe vậy định bảo không cần, Trần Cảnh Thâm đã nhận điện thoại, quay đầu đi nhàn nhạt nói "Vâng".
Dụ Phồn: "...."
-
Lúc Dụ Phồn về không có ai ở nhà.
Đây là tình trạng bình thường, trong một tháng có đến nửa tháng là Dụ Khải Minh đi kiếm việc làm với đám bạn bè không đáng tin cậy, nửa tháng còn lại hoặc là đến bar uống rượu, hoặc là cờ bạc cá độ, dù có về nhà cũng là nửa đêm.
Nếu may mắn, cả tháng hai người sẽ không chạm phải mặt nhau lần nào.
Trên mặt bàn phòng khách bề bộn bừa bãi, sàn nhà chất đầy vỏ chai rượu và hộp thức ăn ngoài để thừa, mùi gay mũi khó ngửi bay loạn khắp phòng.
Dụ Phồn không hề ngạc nhiên. Thuận tay xé một cái túi đựng rác, bỏ hết mấy chai rỗng vào, ra ngoài bỏ lên xe rác ở cổng khu nhà.
Lúc về lại nhà, điện thoại trên bàn reo vang.
【s: Về đến nhà chưa】
Dụ Phồn nhìn chăm chú ảnh đại diện suy nghĩ mấy giây, mới nhận ra đây là ai.
Hình như Trần Cảnh Thâm đổi ảnh đại diện.
Dụ Phồn di chuyển đầu ngón tay, mở lớn ảnh lên nhìn.
Là hình một con Doberman trưởng thành. Bắp thịt nó rắn chắc, bộ lông nhẵn nhụi sáng bóng, đeo một cái rọ mõm và vòng cổ bằng kim loại, dắt đến trường học bên cạnh sủa hai tiếng có khi dọa chạy được khối người.
Một người yếu đuối như vậy, thế mà cũng nuôi giống chó này?
Lúc dắt chó không sợ bị kéo chạy à?
Dụ Phồn nhấn vào bàn phím định trả lời, gõ được hai chữ lại ngừng.
Về nhà sao còn phải báo bình an, hai người thân quen lắm hả?
Dụ Phồn ném điện thoại lên giường, quay người đi vào nhà tắm.
Cậu cởi quần áo, theo thói quen định gỡ băng cá nhân dán trên tay ra, tay vừa chạm tới lại dừng lại.
Sao Trần Cảnh Thâm yểu điệu thế, bên người mang theo cả băng cá nhân nữa.
Hình như còn là loại không thấm nước.
Một sát sau, bàn tay quấn băng cá nhân gạt nhẹ một cái, nước ấm lập tức đổ xuống từ trên đỉnh đầu.
Sau khi đi ra, một tay Dụ Phồn dùng khăn mặt vò tóc, tay kia cầm túi nilon lên, thờ ơ nhìn thoáng vào trong.
Bên trong có hai cái sandwiches và một hộp sữa ShuHua.
*ShuHua là hãng sữa bên hàng xóm á
Cậu mở một cái sandwich ra cắn vào miệng, cầm điện thoại lên lướt tìm, sau đó ấn mở con chó đó lên.
【-: Đến rồi, làm sao】
【s: Chạy nước rút thi đại học trang 3, 4, giúp giải bài tập Vật Lý trang 13, học thuộc 《Trần Tình Biểu》và đọc thơ cổ trang 27 trong sách bài tập Ngữ Văn....】
【-:?】
【s: Bài tập cuối tuần.】
"...."
Tôi còn trả lời cậu thêm một câu thì tôi là thằng ngu.
-
Thứ hai, kéo cờ xong về lớp. Tiết đầu tiên vốn là tiết Vật Lý, nhưng giáo viên Vật Lý tạm thời có việc, cuối cùng đổi với tiết tự học buổi chiều.
Trang Phóng Cầm ngồi bên trên quan sát cả lớp tự học, Hồ Bàng chắp hai tay sau lưng, đi đến trước cửa lớp.
Ánh mắt hai vị giáo viên chạm nhau, gật đầu chào hỏi nhau.
Hồ Bàng nghiêng người ra, nhìn một vòng quanh lớp bọn họ.
Mỗi tuần lớp lại đổi tổ một lần, lần này Dụ Phồn ngồi ở chỗ sát bên tường.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!