TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thảo nguyên Ba Lý Lạp kéo dài hàng trăm dặm nối liền hai thành thị Ba Lạp Thành và Ba Lý Thành.
Thảo nguyên xanh tươi, cỏ cây tươi tốt là nơi rất lý tưởng cho chăn nuôi gia súc.
Nhưng trên thảo nguyên này lại vắng tanh không có một bóng người.
Lúc này ánh tịch dương đỏ như hòn than chiếu xuống những tia nắng đỏ rực càng thêm tô điểm cho vẻ đẹp của thảo nguyên Ba Lý Lạp.
Nhưng lúc này Thảo nguyên Ba Lý Lạp lại khác với ngày thường, đâu đó giữa bình nguyên tràn ngập mùi máu tanh, sát khí nồng nặc, cả một vùng đầy là máu tươi và huyết nhục.
Dưới ánh hoàng hôn đỏ rực chiếu xuống thảm cảnh này càng làm cho nó thêm thê diễm.
Mất hơn một khắc thời gian Độc Nhĩ Kha cũng thu dọn xong chiến trường.
Hắn nhìn về phía Tiểu Lang rồi bước lại.
Tiểu Lang lúc này dường như đã quên đi vết thương trong ngươi mà lăn ra ngủ một giấc ngon lành.
Nhưng Độc Nhĩ Kha vừa tiến tới thì Tiểu Lang cũng mở mắt ra, nó cảm nhận được có người tới, và cũng biết người tới là ai.
Ánh mắt Tiểu Lang nhìn Độc Nhĩ Kha đầy thân thiết và vui mừng, cái miệng nó nhếch lên như tươi cười với Độc Nhĩ Kha đầy nhân tính.
Độc Nhĩ Kha ngồi xuống xoa đầu Tiểu Lang, nhìn vết thương trên lưng và chân thì trong lòng cảm thấy đau xót.
Lại nhìn ánh dương cũng sắp lặn rồi, Độc Nhĩ Kha nhíu mày nói:
- Tiểu Lang, thương thế của ngươi rất nặng, không bằng ngươi ủy khuất tiến vào trong Giới Chỉ sau đó chúng ta lên đường, bây giờ thời gian không còn sớm nữa.
Ta sẽ lên đường suốt đêm, nếu như tìm được nơi trú chân thì sẽ thả ngươi ra để ngươi phục hồi thương thế.
Tiểu Lang nghe thấy Độc Nhĩ Kha bảo nó vào trong Giới Chỉ thì có chút không vui, nhưng nó cũng biết thương thế của mình rất nặng, lại tình thế bắt buộc nên không từ chối.
Nhưng nó vẫn không vào Giới Chỉ mà ánh mắt nhìn chằm chằm về phía cái kiệu mà hồng của Ba Lan Khải.
Ánh mắt Độc Nhĩ Kha cũng nhìn về phía đó, trong lòng có chút khó hiểu hỏi:
- Tiểu Lang, ngươi định ở trong kiệu ư?
Tiểu Lang lắc đầu, lang trảo đưa ra chỉ chỉ về phía một cái xác.
Độc Nhĩ Kha thấy vậy thì đại khái hiểu được nói:
- Còn người sống?
Dứt lời hắn lấy ra tam sắc chủy thủ, cẩn thận đề phóng từng bước tiến tới.
Từng bước tiếp cận Hồng Kiệu, Độc Nhĩ Kha cũng thấy được Hồng Kiệu hơi run lên, bước chân của hắn càng đến gần thì tần suất run lên càng nhanh và cũng càng mạnh.
Đứng trước rèm kiệu,tam sắc chủy thủ chỉ về phía trước quát:
- Là ai? Ra đây.
Tiếng quát của Độc Nhĩ Kha vang lên nhưng bên trong kiệu không có âm thanh nào trả lời, mà Hồng Kiệu càng run lên mạnh hơn.
Một lúc sau mới có âm thanh vang lên, nhưng không phải tiếng nói thành lời mà âm thanh đó như có người bị người ta bịt miệng, tiếng nói không thể phát ra được chỉ nghe ư ư..
Độc Nhĩ Kha nghe vậy thì có chút thả lòng, hắn vén cửa rèm lên thì thấy bên trong kiệu là hai nữ tử lúc này đang bị trói hai tay lại, miệng cũng bị người ta dùng dẻ nhét vào.
Hai nữ tử này vừa thấy Độc Nhĩ Kha tiến vào, trên tay còn lăm lăm tam sắc chủy thủ thì ánh mắt trở nên sợ hãi, nhìn Độc Nhĩ Kha đầy khủng hoảng.
Độc Nhĩ Kha cảm thấy mình hơi thất thố thì lật tay, cất tam sắc chủy thủ vào trong Giới Chỉ sau đó mới nói.
- Hai vị cô nương, xin đừng sợ.
Ta không làm hại hai người đâu.
Hắn nói thế nhưng hai nữ tử kia cũng không bớt sợ hãi chút nào nhìn Độc Nhĩ Kha càng ngày càng tiến lại gần thì càng trở nên sợ hãi.
Độc Nhĩ Kha tiến tới cởi trói cho hai người, cũng như lấy hai miếng vải bịt miệng ra sau đó lùi lại nói:
- Các vị đừng hiểu lầm, ta không phải như các vị nghĩ đâu.
Hắn đương nhiên hai nữ tử này nghĩ gì.
Các nàng lúc này không thể phản kháng lại giữa đồng khuya mông quạnh này thì một nam nhân gặp được các nàng thì tám chín phần xảy ra chuyện kia.
Tư sắc của hai nàng rất đẹp, dáng dấp mê người, khuôn mặt tú lệ rất xinh đẹp.
Hai nữ tử lúc này có thể nói chuyện được thì việc đầu tiên là dập đầu xuống đất cảm tạ rồi nói:
- Đa tạ ân công, đa tạ ân công.
Độc Nhĩ Kha thấy vậy thì vội vàng đỡ hai nàng dậy, sau đó nói:
- Đa tạ thì không cần.
Vì sao hai người lại ở trong kiệu kia, lại còn bị trói?
Độc Nhĩ Kha tuy đoán được phần nào rồi nhưng vẫn hỏi lên.
Hai nữ tử nghe vậy thì bỗng nhiên khóc òa lên, nước mắt giàn giụa nhìn thật đáng thương, một lúc sau nữ tử bạch y nói:
- Tiểu nữ là Đặc Lý Tư, còn đây là muội muội của ta Đặc Lý Kiều, hai tỉ muội tiểu nữ là con gái một phú hộ tại Ba Lạp thành.
Một ngày trước, hai tỉ muội tiểu nữ trong một lần đi dạo phố thì bị thiếu chủ Độc Tông Ba Lan Khải nhìn thấy.
Sau đó hai tỉ muội tiểu nữ bị hắn bắt đi.
Bạn đang đọc bộ truyện Độc Thần tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Độc Thần, truyện Độc Thần , đọc truyện Độc Thần full , Độc Thần full , Độc Thần chương mới