TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Nhưng chỉ cái chớp mắt, thân ảnh bạch y kia đã đi qua, chỉ để lại hương u lan nhàn nhạt.
An Cửu theo bản năng xoay người như muốn bắt giữ gì đó, nhưng chỉ thấy tấm lưng cao lớn của nam tử đã đi rất xa, bạch y thắng tuyết, chi lan ngọc thụ, ưu nhã thong dong.
Chỉ chút thời gian đó hắn đã đi xa như vậy sao?
Có lẽ nhìn ra An Cửu nghi hoặc, Bắc Nhu bên cạnh giải thích: "Đại ca không thích gặp người ngoài, dù ở trong phủ cũng khó gặp huynh ấy."
An Cửu nhíu mày, không gặp người ngoài? Cho nên vừa rồi hắn mới dùng khinh công để tránh đi sao?
A, Bắc thế tử này đúng là quái nhân!
An Cửu nhướng mày, gạt bỏ suy nghĩ trong đầu, xoay người vào đại sảnh, nhưng nơi này vẫn quanh quẩn hương u lan, An Cửu nhạy bén nhìn qua ly trà còn hơi nóng, đây hẳn là chỗ Bắc thế tử kia vừa ngồi.
"Đây là An Cửu sao?" Giọng nói dịu dàng vang lên kéo An Cửu hoàn hồn, An Cửu vừa ngước mắt liền thấy đôi mắt mỹ lệ mang theo ý cười đang đánh giá mình, dường như có chút nghi hoặc, "Thật không giống tưởng tượng của bổn cung."
Nghe nói An Cửu yếu đuối, nhưng nữ tử trước mặt lại toát lên vẻ cương nghị, một chút cũng không giống dễ bị bắt nạt.
Trong lúc Bắc Tự Nhan đánh giá An Cửu, An Cửu cũng quan sát phụ nhân hơn ba mươi tuổi này, nàng vốn cho rằng nữ nhân có thể ngồi ở vị trí đứng đầu tứ phi nhất định sẽ uy nghiêm khôn khéo, lại không ngờ Nhàn Phi trước mặt này nhã nhặn lịch sự, ôn hòa thân thiết, giống như đóa bách hợp lặng lẽ nở, cao khiết không tranh.
"Nương nương trong tưởng tượng của An Cửu cũng không giống." An Cửu khẽ cười, không ngờ trong cung vẫn còn nữ tử như vậy.
Bắc Tự Nhàn giật mình, hoàn toàn không ngờ An Cửu sẽ nói như thế, ngay sau đó liền nở nụ cười, không biết vì sao, ánh mắt đầu tiên thấy An Cửu, bà đã thích nữ tử này.
"Mộc Đào, đưa An Cửu quận chúa đi thay y phục đi." Thoáng nhìn cổ tay áo của An Cửu dính máu, Bắc Tự Nhàn phân phó cung nữ bên cạnh.
"Vâng, nương nương." Mộc Đào nhận lệnh, chuyển hướng An Cửu, "An Cửu quận chúa, mời đi theo nô tỳ."
An Cửu gật đầu, hành lễ với Nhàn Phi, đi theo Mộc Đào qua thiên điện.
Một lát, khi An Cửu thay y phục trở về, Bắc Tự Nhàn và Bắc Nhu ở trong phòng nhìn thấy đều ngẩn ra.
Diệp văn sam ngọc sắc như ý kia vốn là xiêm y của Bắc Tự Nhàn lúc chưa gả, khi tiến cung vẫn luôn giữ lại, không ngờ hôm nay An Cửu mặc lại khiến người trước mắt sáng ngời, có loại phong tình khác.
Bắc Tự Nhàn không khỏi dao động: "Diệp văn sam như ý này là mẫu thân năm đó dùng tô cẩm thượng đẳng làm cho bổn cung, lúc ấy có mười mấy tú nương đảm nhận, mỗi một đường may đều vô cùng tỉ mỉ, mẫu thân nói, ngọc sắc có thể tôn lên nét dịu dàng nhã nhặn của bổn cung, nhưng bổn cung cảm thấy, ngọc sắc này ở trên người An Cửu quận chúa càng toát ra vẻ thoát tục, rõ ràng là nữ tử mảnh mai nhưng lại anh khí bức người, thật sự khiến người ta không thể dời mắt."
"Cô cô người bất công, Nhu Nhi sớm đã xin người diệp văn sam như ý này, người đều coi như bảo bối mà không cho, hôm nay lại ở trước mặt Nhu Nhi tặng cho Cửu Nhi tỷ tỷ, thật bất công." Bắc Nhu hờn dỗi.
An Cửu giật mình, không ngờ xiêm y này là vật Nhàn Phi nương nương quý trọng, vội nói: "Nhàn Phi nương nương, để ta đi thay bộ khác."
Vừa dứt lời, Bắc Tự Nhàn đã giữ chặt tay nàng, lần nữa đánh giá cẩn thận, nhíu mày, dường như nhớ tới gì đó, hai mắt sáng ngời: "An Cửu quận chúa, ngươi qua đây."
Bạn đang đọc bộ truyện Đích Phi Sách tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đích Phi Sách, truyện Đích Phi Sách , đọc truyện Đích Phi Sách full , Đích Phi Sách full , Đích Phi Sách chương mới