Khi đó, Trương Thục Phân phải làm việc trong bệnh viện, nên Tào Kiện Nam đã tìm một nhân viên trong công ty giúp đỡ, cùng nhau bán nội tạng người.
Tào Kiện Nam cho cô ta rất nhiều tiền, còn thường thường mời cô ta ăn cơm.
Cô ta dường như rất thiếu tiền, mỗi lần đều hỏi Tào Kiện Nam có thể cho cô ta nhiều tiền hơn không.
Trương Thục Phân còn nhớ, người phụ nữ đó tên Mạch Trân Châu.
Mạch Trân Châu là kế toán trong công ty Tào Kiện Nam, Tào Kiện Nam luôn gọi cô đi cùng vào chợ đen để bán nội tạng.
Giao dịch chợ đen lợi nhuận rất cao.
Thận có thể bán với giá 40.
000ndt, gan có giá khoảng 50.
000ndt.
Tào Kiện Nam ở giữa hoa hồng nhận được rất nhiều.
Trong mắt cô ấy luôn toát ra vẻ lạnh lùng, không người nào dám đến gần.
Nhưng một năm trước Mạch Trân Châu đột nhiên thay đổi, cuộc sống thường ngày của cô ấy đều trôi qua rất thoải mái, trên mặt luôn mang theo nụ cười, như một bông hoa đầy hạnh phúc.
Nhưng vào 3 tuần trước, cô ấy như đã biến mất khỏi thành phố này.
Từ 3 tuần trước, không ai nhìn thấy cô ấy đi làm, cũng không có bất kì tin tức gì.
Không ai hỏi về Mạch Trân Châu, cô ấy dường như đã bốc hơi khỏi thế giới.
Hoàng Tử Vi nhìn thấy trên bệ cửa sổ có mười mấy tờ giấy nhớ, đều viết "cứu tôi".
Tào Kiện Nam đã từng bị Can Giang Đậu nhốt ở đây, và bị hành hạ.
Tào Kiện Nam âm thầm viết mấy tờ giấy ném qua bệ cửa sổ, hi vọng có người nhìn thấy, sẽ đến cứu anh.
Nhưng không ai đến cứu anh cả, cuối cùng anh bị Can Giang Đậu giết chết.
Ở trên bàn, Can Giang Đậu viết một bức thư bằng máu: [Trân Trân, khi em bị tên cầm thú Tào Kiện Nam cưỡng hiếp, anh đã quyết tâm giết hắn.
Sau đó sẽ trở về nơi chúng ta lần đầu gặp nhau: vách đá tình yêu.
Vách đá tình yêu thật sự là một nơi rất đẹp, anh nhớ khi vừa mới nhìn thấy em, em rất xinh đẹp.
Em rất gọn gàng và xinh đẹp, lúc anh nhìn thấy em cũng đúng lúc ánh hoàng hôn tuyệt đẹp in lên vách đá.
Anh cho rằng anh và em chỉ là người lạ thoáng qua, nhưng ý trời lại mang chúng ta đến bên nhau.
Em không cẩn thận bị trật chân, anh liền tiến đến để giúp đỡ.
Em gật đầu, anh liều cõng em đi dọc theo con đường xuống núi.
Trước khi chia tay, em hỏi tên anh, anh cũng hỏi tên em.
Từ đó về sau, quan hệ hai chúng ta dần tốt hơn, thường cùng ra ngoài leo núi.
Em nói, em thích nhất là leo núi và du lịch ngoài trời, anh cười nói: "Anh cũng rất thích.
" Chúng ta có sở thích giống nhau, dần dần anh yêu nụ cười và khuôn mặt của em.
Sinh nhật của em, em mời anh đến tham dự, em uống say, anh đưa em về nhà.
Em ôm bờ vai của anh nói: "Giang Đậu, em thích anh.
" Anh cười nói: "Anh cũng thích em.
" Chúng ta quen nhau, em dẫn anh về ra mắt mẹ.
Khi mẹ em hỏi về gia đình anh, bác ấy dường như không còn thích anh nữa.
Sau đó, em khóc lóc gọi điện cho anh: "Giang Đậu, mẹ em bắt chúng ta chia tay, bà ấy muốn chúng ta xa nhau, em không muốn, chúng ta đi thôi, đi tới chân trời góc biển, chỉ cần được ở bên anh.
" Anh thu dọn hành lý cùng em ra bến xe mua vé, chúng ta quyết định đến thành phố Triều Dương.
Anh tưởng đây là khởi đầu mới, nhưng anh sai rồi.
Em tìm thấy một công việc kế toán cho công ty ở thành phố Triều Dương, còn anh thì làm một số việc lặt vặt cho người khác.
Sức khỏe của anh ngày càng kém, em đưa anh đi khám.
Sau khi chuẩn đoán, anh bị ung thư gan.
Chúng ta không có tiền chữa bệnh, anh đã nói em đừng lo lắng.
Không biết từ đâu, em có rất nhiều tiền chữa bệnh cho anh.
Tình trạng của anh đã khá lên một chút, nhưng anh nhận ra em ngày càng tiều tụy.
Rốt cục có một ngày, anh trở về căn nhà mà chúng ta cùng thuê.
Chưa vào cửa, đã nghe tiếng nam nữ rên rỉ.
Có hình ảnh lướt qua trong đầu anh, anh không tin đó là em.
Anh mở cửa, đi vào phòng ngủ và nghe: "Không, tránh xa tôi ra, tôi đã có người yêu! !.
" Sau đó là tiếng khóc, anh đứng tại chỗ siết chặt tay đấm vào mặt gã đó.
Hắn che mặt nói: "Cô tưởng cô là ai, không phải cô muốn tiền sao, bây giờ một xu tôi cũng không cho.
" Anh bước đến ôm em, em khóc rất to.
Anh biết gã đó là ông chủ của em, và hắn muốn cưỡng hiếp em.
Em bắt đầu thay đổi, mỗi ngày em đều tắm rất nhiều, mười lần một ngày.
Anh bảo em không cần, em đều ôm đầu nói: "Em muốn tắm, em muốn tắm, trên người em có mùi của hắn, em muốn rửa sạch sẽ.