TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Dị Giới Rubik Cube

Chương 1: CHƯƠNG 1: Truck-kun Khiến Tôi Chuyển Kiếp


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
sau →

CHƯƠNG 1: Truck-kun Khiến Tôi Chuyển Kiếp
Một buổi sáng vẫn như thường ngày. Tôi, Quốc Anh, một sinh viên năm ba Đại học Sài Gòn, luôn được biết đến là một mọt sách chính hiệu. Cuộc sống của tôi xoay quanh những cuốn tiểu thuyết và việc học hành, với những buổi sáng thường bắt đầu bằng một ly cà phê đá tại quán quen thuộc. Quán cà phê nơi tôi ngồi sáng nay cũng không có gì đặc biệt, vẫn là tiếng cười nói râm ran từ các bàn bên cạnh, hòa quyện cùng hương cà phê đậm đà trong không khí. Chẳng có gì khiến tôi thư giãn hơn là nhâm nhi ly cà phê và chìm đắm trong thế giới võ hiệp của những trang tiểu thuyết.
Trước mặt tôi là chiếc điện thoại với trang truyện "Đấu Phá Thương Khung" đang mở dở. Nhân vật chính, Tiêu Viêm, lại một lần nữa cuốn hút tôi vào cuộc phiêu lưu của anh ta. Đến đoạn nữ chính thốt lên: “Tiêu Viêm ca ca, muội ủng hộ huynh,” tôi không thể không bật cười. Đi đến đâu cũng có mỹ nhân đổ rầm rầm, Tiêu Viêm đúng là hình mẫu "main" điển hình. Chắc chắn đến cuối truyện, anh ta sẽ phải lập cả một "hậu cung" mới đủ chứa.
Tôi nghĩ đến đây thì liếc nhìn ly cà phê gần cạn trước mặt. "Hay gọi thêm ly nữa nhỉ?" – Tôi tự hỏi, nhưng rồi lại quyết định thôi, về nhà ngủ trưa một chút sẽ tốt hơn.
Đúng lúc tôi định cất điện thoại thì một âm thanh xé toạc sự yên bình của quán. Tiếng động cơ gầm rú, một chiếc xe tải mất lái lao thẳng về phía quán cà phê. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, như một thước phim tua chậm, nhưng cũng đầy kinh hoàng. Tôi chỉ kịp nhìn thấy ánh đèn pha chói lóa...
Một tiếng “Ầm!!!” vang lên đinh tai nhức óc. Tôi không cảm nhận được đau đớn ngay lúc đó, chỉ thấy mọi thứ xung quanh như chậm lại, trước khi tất cả chìm vào bóng tối vô tận.
Khi tôi tỉnh lại, cảm giác như mình đang trôi giữa không gian mênh mông. Không có âm thanh, không có ánh sáng, chỉ là một khoảng không vô định. Rồi một ánh sáng chói lòa xuất hiện, kéo tôi ra khỏi cơn mê man. Ánh sáng ấy mỹ lệ nhưng cũng đầy bí ẩn, như thể nó đang chứa đựng một điều gì đó ngoài sức tưởng tượng.
"Ưm..." – Tôi khẽ rên rỉ, cảm giác đau nhức lan tỏa khắp cơ thể. Mí mắt nặng trĩu, tôi cố gắng mở mắt, nhưng chỉ thấy một màu trắng xóa. Chuyện gì đã xảy ra? Tai nạn? Bệnh viện?
Trước khi tôi kịp hiểu ra chuyện gì đang diễn ra, một giọng nói trầm ấm vang lên bên tai: "Lâm nhi, con tỉnh rồi sao?"
Lâm nhi? Ai vậy? Tôi cố gắng tập trung nhìn về phía phát ra giọng nói. Trước mắt tôi là một người đàn ông trung niên, khuôn mặt khang trang với đôi mắt tràn đầy lo lắng. Ông ta trông quen thuộc, nhưng tôi không thể nhớ đã gặp ông ấy ở đâu.
"Lâm nhi, con cảm thấy thế nào? Có nhớ đã xảy ra chuyện gì không?" – Giọng ông ta trầm xuống, lo âu hiện rõ trên nét mặt.
Nhớ? Nhớ gì cơ? Tôi chỉ nhớ mình bị xe tải tông... Sau đó... Một luồng ký ức lạ lẫm ùa về như cơn sóng dữ. Đấu Khí Đại Lục... Tiêu gia... Tiêu Viêm...
Không thể nào! Đúng là điều tôi không bao giờ dám tưởng tượng. Tôi đã xuyên không vào chính cuốn tiểu thuyết "Đấu Phá Thương Khung" mà mình vừa đọc!
Và điều gây sốc hơn nữa, tôi không phải là Tiêu Viêm, mà là... em trai ruột của anh ta – Tiêu Lâm? Cái tên ấy vang lên trong đầu tôi, kèm theo những mảnh ký ức mới.

Bạn đang đọc bộ truyện Dị Giới Rubik Cube tại truyen35.shop

"Tiêu... Lâm?" – Tôi thều thào, giọng đầy bối rối và không thể tin nổi.
"Đúng vậy, Lâm nhi, con nhớ ra rồi sao?" – Người đàn ông trung niên kia thở phào nhẹ nhõm. "Con bị ngã xuống hồ nước, may mà người làm phát hiện kịp thời."
Nằm trên giường, tôi cảm thấy toàn thân lạnh toát. Đúng như những gì mình đang nghĩ, tôi đã xuyên không vào thế giới "Đấu Phá Thương Khung" và hiện tại, tôi là em trai của Tiêu Viêm.
Tôi quan sát xung quanh căn phòng rộng rãi, đồ đạc bằng gỗ quý tỏa ra mùi hương dịu nhẹ. Bộ y phục lụa mềm mại trên người tôi cũng không phải thứ mà tôi quen thuộc. Tất cả đều toát lên vẻ sang trọng, cổ kính. Đây chính là phòng ngủ của một thiếu gia trong gia tộc lớn – Tiêu gia. Tôi chưa kịp tiêu hóa hết sự việc thì đầu bỗng nhiên đau nhói, như có ai đó đang dùng kim châm chọc vào não bộ.
Những hình ảnh chớp nhoáng xuất hiện trong tâm trí tôi. Một khối lập phương đầy màu sắc, giống như khối rubik 3x3 mà tôi thường chơi, nhưng đang quay tròn liên tục, phát ra ánh sáng lấp lánh huyền bí.
"Có chuyện gì đang xảy ra vậy? Khối rubik này là sao?" – Tôi tự hỏi trong hoang mang. Nhưng không ai có thể trả lời tôi. Hình ảnh khối rubik ấy cứ mãi quay trong đầu tôi, như một biểu tượng của điều gì đó mà tôi chưa thể hiểu hết.
Nhìn ánh nắng chiếu qua cửa sổ, tôi nhận ra rằng bản thân đã thực sự đến một thế giới hoàn toàn mới. Ngày đầu tiên của cuộc đời mới này đã bắt đầu một cách quá đỗi bất ngờ và khó tin.
Tôi nằm im trên giường, cố gắng sắp xếp lại dòng suy nghĩ hỗn loạn trong đầu. Sự sợ hãi, bối rối, và cả tò mò đều quấn lấy tôi. Tôi đã từng đọc biết bao câu chuyện về việc xuyên không, nhưng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trải qua cảm giác này. Không chỉ là sự thay đổi về nơi chốn, mà cả cơ thể, danh tính, và cuộc sống đều bị đảo lộn. Tôi không còn là Quốc Anh nữa, mà là Tiêu Lâm – em trai của Tiêu Viêm, một nhân vật phụ trong cuốn tiểu thuyết mà tôi yêu thích.
Cảm giác cơ thể này không thuộc về mình khiến tôi rùng mình. Mỗi cử động, mỗi hơi thở đều lạ lẫm. Tôi chạm tay lên mặt, cảm nhận làn da mềm mại của một thiếu niên. Đôi bàn tay này cũng không phải là của tôi, nhỏ nhắn hơn và có chút yếu ớt. Điều này làm tôi càng thêm bối rối và lo sợ. Tôi cố gắng nhớ lại từng chi tiết trong truyện, nhưng mọi thứ mờ nhạt và rời rạc. Tôi cần thời gian để sắp xếp lại mọi thứ, nhưng điều tôi biết chắc chắn là tôi đã thực sự bước vào một cuộc sống hoàn toàn mới, với thân phận hoàn toàn khác.
Tôi ngồi dậy trên giường, cảm thấy đầu óc quay cuồng. Ánh nắng bên ngoài rọi vào phòng, chiếu lên mặt đất những tia sáng lấp lánh. Tôi cần phải tìm hiểu thêm về tình cảnh của mình hiện tại. Dù cảm thấy rất lo lắng, nhưng tôi biết rằng mình không thể để lộ sự bối rối này trước những người xung quanh. Họ nghĩ tôi là Tiêu Lâm, và tôi cần phải đóng vai trò này một cách hoàn hảo.
Nhưng rồi những câu hỏi lại dồn dập ập đến. Khối rubik trong đầu tôi là gì? Tại sao nó lại xuất hiện cùng tôi trong thế giới này? Nó có phải là chìa khóa cho việc tôi xuyên không, hay là một loại bảo vật gì đó trong truyện? Và tại sao tôi lại xuyên vào nhân vật Tiêu Lâm mà không phải ai khác?
Khi tôi còn đang suy nghĩ miên man, cánh cửa phòng bất ngờ mở ra. Một người hầu bước vào, cúi đầu chào rồi nhẹ nhàng nói: "Thiếu gia, phu nhân đã dặn người chuẩn bị nước tắm. Cậu có muốn tắm rửa trước khi dùng bữa trưa không ạ?"
Tôi giật mình. Phu nhân? Ah, đó chắc là mẹ của Tiêu Lâm. Mọi thứ dần trở nên thật hơn bao giờ hết. Tôi cần phải thích nghi với thế giới này, ít nhất là trong thời gian ngắn trước mắt. Với một cái gật đầu nhẹ, tôi đáp: "Được rồi, chuẩn bị nước tắm đi."
Người hầu nhanh chóng rời đi, để lại tôi với những suy nghĩ lộn xộn. Cuộc sống mới này có quá nhiều điều cần khám phá, và tôi không biết liệu mình có đủ sức để đối mặt với tất cả hay không. Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi đã bước chân vào cuộc phiêu lưu không thể quay đầu lại này, và tôi phải tiếp tục tiến về phía trước, từng bước một.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dị Giới Rubik Cube, truyện Dị Giới Rubik Cube , đọc truyện Dị Giới Rubik Cube full , Dị Giới Rubik Cube full , Dị Giới Rubik Cube chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top