TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tuy rằng thi thể đã bị ngâm nước tới mức thối rữa hoàn toàn nhưng chúng tôi vẫn có thể nhận ra kia chính là hình xăm kỳ lân. Dù vậy thì chỉ cần nhìn sơ qua sẽ lập tức phát hiện ra rằng đó hoàn toàn không thể là Tiểu Ca được. Bởi vì cho dù hình xăm tuy rằng rất giống, nhưng mà thô hơn rất nhiều, làn da cũng đen hơn. Quan trọng nhất là, trên đầu người này đã có khá nhiều tóc bạc.
Chúng tôi đem thi thể hất vào trong nước một lần nữa, bởi vì mùi này thật sự là quá khó ngửi. Thế nhưng khi hắn rơi xuống nước trong nháy mắt, tôi mới ý thức được khối thi thể này là ai, dĩ nhiên là ông già Bàn Mã kia rồi.
Chắc là ông ta đi theo đội ngũ của Muộn Du Bình đi vào nơi này. Lòng tôi nói, không biết là vì cái gì mà lại chết ở trong này.
Khi tôi gặp Lão Bàn Mã lần cuối cùng, tình trạng của ông ta là hình như hơi bị kích động, giống như là phát điên vậy. Tôi cũng không biết ông ta là thật sự phát điên hay là giả điên nữa. Sau đó ông ta vốn cũng không còn xuất hiện thêm lần nào, bản thân tôi đối với chuyện của lão ta cũng không có mấy hứng thú. Một người như lão — lúc trước chỉ vì mấy bao lương thực, mà có thể giết chết người nhiều như vậy, lại cùng Quỷ Nhân Ảnh kia cả ngàn mối liên hệ, khẳng định là vì một chút lợi ích của bản thân mà hình thành. Bất kể mục đích lão ấy theo dõi đội ngũ của Muộn Du Bình là gì, tôi hoàn toàn không có hứng thú mà suy đoán nữa.
Thi thể từ từ chìm xuống nước. Toàn bộ thi thể đã bị ngâm phình lên, bộ dạng đó thoạt nhìn vô cùng đáng sợ. Lão Bàn Mã thực sự là một người đã rất già, mà nay thi thể ông ta lại bị trương tới ngay cả một vết nhăn cũng không thấy được. Nếu không phải Muộn Du Bình lúc này đang ở ngoài kia, tôi thật sự sẽ nghĩ rằng, đây chính là thi thể của Muộn Du Bình.
Cuộc đời của Lão Bàn Mã dù gì cũng là đầy những cảnh ngộ bất hạnh. Nhưng cũng coi như đây là quả báo mà ông ta phải nhận cho những tội lỗi mà mình gây ra. Ai cũng sẽ nhận về một cái giá tương tự cho những chuyện bản thân đã làm, bây giờ lão Bàn Mã có kết cục như vậy, kỳ thật cũng coi như là công bằng thôi.
Chúng tôi quay người đi trở lại, từng bậc từng bậc đi lên, tiến vào trong bức màn che kia. Trước khi mở tấm màn che ấy ra phải trải qua nhiều chuyện như vậy, tôi cũng không muốn hồ đồ thêm lần nữa, bản thân đã chẳng còn bất kì sự do dự hay hiếu kỳ nào.
Bên trong bức màn che chính là một cái giường lớn bằng Ngọc Thạch. Trên giường hoàn toàn không có cái gì cả, trống rỗng.
Bàn Tử hỏi: “ Làm sao mà không có món đồ nào hết vậy? Bày một chiến trận lớn như vậy, nằm bên trong một mộ thất lớn vậy mà lại không có gì cả? ”
Tôi hỏi Bàn Tử: “ Anh đã từng đi qua nhiều cỗ mộ, anh nghĩ là ở đây sẽ có một cái quan sàng ( giường để quan tài ) như vậy sao? ”
“ Từ độ cao mà nói, thì cũng rất có thể là sẽ có. ” Bàn Tử nói.
Tôi nói: “ Anh nhìn lên giường ngọc này đi, có dấu vết rất sâu chính là vì có vật để lên trong thời gian rất lâu. Hiển nhiên, hẳn là có một cỗ quan tài vô cùng nặng đã từng được đặt ở trên giường ngọc này. Chỉ có điều hiện tại lại không thấy cỗ quan tài này đâu cả. ” Tôi vuốt dấu vết quan tài để lại trên giường — cái này nhất định không phải là dấu vết của quan tài gỗ, bất kể là quan tài bằng gỗ nặng cỡ nào đi nữa, cũng không khả năng để lại dấu vết sâu như vậy. Bởi vì …… loại Ngọc Thạch này đặc biệt cứng rắn, có thể tạo thành dấu vết như vậy, thì phải là một khối quan tài bằng kim loại, hoặc chính là do các mép ở bên ngoài cỗ quan tài bằng gỗ này, được gắn rất nhiều linh kiện bằng kim loại.
Tôi cảm thấy khả năng sau sẽ lớn hơn một chút, bởi vì những quan tài chúng tôi nhìn thấy trước đó cơ hồ toàn là bằng gỗ. Hơn nữa, thi thể bên trong cơ bản đều đã thành xương trắng. Quan tài hoàn toàn bằng kim loại, nếu như có quặng sắt ở gần đây thì cũng có thể nói kim loại được đúc ra ở trong này. Nhưng mà bên trong căn phòng này, tôi không có nhìn thấy vết tích nào của các dụng cụ và bếp lò sử dụng để tinh luyện ra kim loại được dùng trong nhiều năm. Ở thời cổ đại, nếu thật sự muốn tinh luyện ra dụng cụ bằng kim loại, cũng đều không cần phải phô trương như vậy. Đồng thời, tinh luyện kim loại còn cần một lượng than đá rất lớn. Nếu người Trương gia có kế hoạch xa như vậy mà trù tính trồng cây ở trong này, có thể nói nhất định là bọn họ sẽ chọn chủ yếu một loại cây gỗ nào đó để lấy gỗ. Chuyện này có thể nhìn vào loại gỗ để làm những cỗ quan tài mà chúng tôi nhìn thấy bên trên và loại gỗ xây dựng cổ lâu thì cũng có thể suy đoán ra được là bọn họ dùng chung một loại gỗ để làm.
Có thể ở trong thâm sơn mà tu kiến được một tòa cổ lâu như vậy, quá trình xây dựng cũng đã rất khó khăn rồi, chỉ cần có chút sai sót nhỏ cũng sẽ khiến cho cả công trình gặp phải một sự sai lệch rất khó giải quyết được.
“ Không tìm thấy. Chẳng lẽ quan tài này mọc chân, rồi tự mình chạy đi mất sao? ” Bàn Tử nói, “ Mấy năm gần đây, tất cả quan tài trong Trương gia cổ lâu có thể cũng thành tinh hết rồi, cái này không phải là thành “ kim quan biến “ rồi sao! Con mẹ nó, kiểu này sau đi đổ đấu có thể.. mẹ nó, rất vất vả ấy chứ! ”
“ Tôi cảm thấy quan tài này là bị dời đi chỗ khác. Bọn họ là từ trong này mang đi ra ngoài, hẳn là để chuẩn bị cất giữ một cỗ thi thể khác. ” Tôi nói. Tôi nhìn dấu vết lưu lại trên giường ngọc — những dấu vết này không phải là lúc sắp đặt quan tài lưu lại, mà là khi quan tài bị mang đi lưu lại. Nhưng thời gian sinh ra dấu vết này lại không thể phán đoán ra được.
Tôi đứng ở giường ngọc quan sát bốn phía, quả nhiên phát hiện trên bậc thang tôi đi lên, hai bên có mấy chỗ bị đục lỗ.
Ở thời cổ đại muốn đục lỗ một tảng đá thì kĩ thuật phải vô cùng khéo léo, có rất nhiều lỗ thủng đều được đánh bóng tương đối tinh tế. Thế nhưng, mấy cái lỗ thủng này không là vuông góc đục vào trong, có thể sờ tới dấu vết xoắn ốc ở bên trong rất rõ ràng. Lỗ thủng được đục vô cùng sâu, việc này kỹ thuật thời cổ đại không có khả năng làm được như vậy. Ngẫm lại chắc là do máy khoan thời hiện đại đục ra — không biết là khi làm có sử dụng xăng hay không. Hiển nhiên, nơi này trang bị các thiết bị lắt đặt quá giản dị. Tôi phỏng đoán quả nhiên không sai.
Bàn Tử gật đầu: “ Tôi hiểu rồi. Cậu nói là, ban đầu bọn họ định là đem cổ thi thể kia đặt ở nơi này, cho nên trước đó bọn họ mới vào đây lấy cỗ quan tài ở đây mang đi ra, cái gọi là “ cưu chiêm thước sào “ chính là như thế à. Bất quá, vì sao bây giờ trên đó cái gì cũng đều không có vậy? Thi thể mà bọn họ đem vào đâu? ”
Cỗ thi thể kia có được đem thành công đi vào trong đây hay là không, thật sự cũng không ai biết. Tôi có chút hối hận, lúc đó không cố gắng hỏi Quỷ Nhân Ảnh cẩn thận thêm một chút nữa. Cuối cùng bọn họ có thành công đem thi thể kia chuyển đi vào hay không? Bất quá, tôi cảm thấy chắc là sẽ thành công. Bằng không với hệ thống thói quen bình thường thì, một lần không thành công tất nhiên sẽ có lần thứ hai. Đoàn khảo cổ chỉ đến Na Bãi có một lần duy nhất, hơn nữa theo như A Quý kể lại thì có thể thấy, lúc đội ngũ này rời đi rất là bình thường, mà còn thuộc loại chiến thắng trở về nữa.
Chú thích:
+ Cưu chiêm thước sào: Chim tú hú chiếm tổ chim khách. Ý chỉ hớt tay trên đó
Bạn đang đọc bộ truyện Đạo Mộ Bút Ký tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đạo Mộ Bút Ký, truyện Đạo Mộ Bút Ký , đọc truyện Đạo Mộ Bút Ký full , Đạo Mộ Bút Ký full , Đạo Mộ Bút Ký chương mới