TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sau khi Bàn Tử đi lên, tôi nghe được đủ loại âm thanh – tiếng anh ta ho khan, tiếng lôi kéo đồ vật, hết thảy những âm thanh này kéo dài hơn mười mấy phút đồng hồ. Tôi ở bên dưới rốt cục không thể kiên nhẫn chờ được nữa, lo lắng hỏi: “ Làm sao vậy? Rốt cuộc là cái tình huống gì? Bọn họ xảy ra chuyện gì vậy? ”
Trong lòng tôi đặc biệt lo lắng, khi tôi nghe được Lão Thái Bà và Tiểu Ca đều ở đây, trong lòng liền muốn leo lên đó thật nhanh. Sau đó Bàn Tử lại nói cho tôi biết, tôi mà đi lên lúc đó thì không chắc đã chịu đựng được.
Thật sự là tôi không chịu được sao? Chưa chắc, tôi thật sự cảm thấy chưa hẳn là như vậy, thời điểm tôi quyết định đi vào cổ lâu, trong lòng rõ ràng cũng đã xác định nói với chính mình, tôi rất có thể sẽ phải đối mặt với cái chết — tôi cũng đã có dự đoán như vậy. Hơn nữa về phương diện khác, ngay từ đầu là tôi đã chuẩn bị tâm lý rằng bọn họ đã chết. Cho nên, tôi có thể đối mặt với cái chết, chỉ là quá trình này cũng đặc biệt không thoải mái mà thôi.
Tôi hỏi lại vài lần, Bàn Tử mới ló đầu ra, nhìn tôi nói: “ Cậu đi lên đi. ”
Lòng tôi nói anh mở miệng nói một câu tất cả đều đã chết hết, thì có cái gì vấn đề sao? Thế nào cũng phải để tôi tự mình đi lên nhìn. Tôi đưa tay nắm lấy Bàn Tử, giẫm lên mép quan tài đã bị đốt trọi, gắng sức bò lên. Phía trên là một bức tường kép rất kì lạ và vô cùng nhỏ hẹp, có lẽ có khoảng hai ba tầng cao cỡ một thước ( mét ).
Tôi nhìn thấy bên trong đông nghẹt người, tất cả đều là người trong đội ngũ của Hoắc Lão Thái Bà. Toàn bộ không gian bên trong bức tường kép, có một cái mùi thối rất khó có thể hình dung. Mùi phân và nước tiểu, mùi thối rữa, gần như đã hòa lẫn vào nhau e rằng không có cách nào phân biệt được.
Tôi bịt miệng mũi, thấy trên mặt đất có thật nhiều dấu vết của chất lỏng sau khi khô cạn. Chất lỏng này chắc là từ chỗ những người này nằm chảy ra, bên trên mặt sàn gỗ đã khô hết, chỉ lưu lại dấu máu đỏ thẩm. Bàn Tử càng không ngừng ho khan, nói với tôi: “ Cơ bản đều đã chết. ”
Tôi nhìn quanh bốn phía, trong bóng tối rất khó để phân biệt được những người này. Người đầu tiên tôi nhận ra chính là Hoắc Lão bà, là bởi vì Lão bà đặt biệt nổi bật , tôi bước đi qua, tới bên cạnh bà. Tôi phát hiện bà ấy đã chết thời gian tương đối dài, ngay cả con mắt cũng đã đục ngầu đi, biến thành màu giống như màu hổ phách, miệng mở ra thật sự rất lớn, nét mặt thoạt nhìn rõ ràng đặc biệt rất không thanh thản.
Bà ấy nhất định là chết trong tâm thái rất không cam lòng, tôi tự nhủ rằng như vậy. Bản thân thở dài một hơi, nói thật thì, tôi đối với Hoắc Lão bà cũng không có tình cảm gì nhiều, nhưng bà ấy dù sao cũng là một vị trưởng bối, thấy người mình quen biết biến thành một đống thế này, thực sự là tôi không cách nào có thể ức chế được một nỗi nỗi buồn trong lòng.
Tiếp tục nhìn qua bên cạnh, tôi nhìn thấy vài gương mặt quen biết, nhưng hôm nay tất cả bọn họ đều đã cứng ngắc. Sau khi chết, phân và nước tiểu tràn lan. Họ… ngày thường đều là những kẻ oai phong một cõi nhưng hiện tại tất cả đều biến thành cái dạng này, có phần rất khó coi.
“ Tiểu Ca đâu? ”
Lòng tôi đã hoàn toàn trầm xuống, biết hết thảy đều kết thúc rồi. Tuy rằng việc này khác với điều Quỷ Nhân Ảnh nói, hình như bọn họ tìm được một chỗ có thể tránh né được đám sương mù kiềm, nhưng kết quả vẫn là giống như nhau. Mà khác thường nhất là, tuy vậy tôi cũng không hề cảm thấy được nỗi bi thương, nhưng cùng lúc trong lòng lại nảy sinh một cảm xúc khác rất mãnh liệt, mà bất kì lúc nào nó cũng có thể trào lên mạnh mẽ, loại tâm tình này vượt qua tất cả cảm xúc khác. Tên của nó là “ Tan vỡ ”.
Nhưng tôi gắng gượng ép mình phải kiềm chế lại, không biết là khả năng trốn tránh sự thật của tôi đã thực sự đạt được đến cảnh giới này hay là tư duy của tôi không cách nào có thể chấp nhận được tình hình trước mắt, lựa chọn của bản thân cứ luẩn quẩn.
Bàn Tử lấy đèn pin chiếu vào góc bên cạnh, chỗ đó có một đống quần áo, nhìn tôi nói: “ Trước hết cậu đừng đi xem. Chúng ta cứ xem thử nơi này có vật gì có giá trị không, ở đây thối quá. ”
Trong lòng tôi thầm mắng: “ Anh vẫn vô tình như vậy được sao? Tiểu Ca cũng đã chết, con mẹ nó, anh còn ngại thối nữa. ”
Nghĩ vậy liền bước đi tới, kéo đám quần áo ra. Bỗng chốc tôi liền thấy Muộn Du Bình đích thị là rút ở phía sau đống quần áo. Tôi sững sờ một chút, đồng thời cứng đờ tại chỗ, trong nháy mắt này, đầu óc của tôi trở nên trống rỗng. Tôi không có cách nào để có thể miêu tả được loại trống rỗng trong lòng mình lúc này, bỗng nhiên không biết chính mình phải làm cái gì.
Đã chết? Ai đó nói đây là đùa đi? Thật sự đã chết ư? Này, đây đâu còn là ngày cá tháng Tư nữa chứ!
“ Dậy, dậy, về tới nhà rồi. ” Tôi vỗ vỗ mặt anh ấy.
Bỗng nhiên tôi liền cảm thấy rất buồn cười. Tôi quay đầu sang Bàn Tử bất giác miệng nở nụ cười: “ Anh nhìn Tiểu Ca này. ”
“ Tôi biết rồi. ” Bàn Tử vừa ở một bên vừa nói nói, thanh âm hết sức kiềm nén.
Tiếp theo, tay của tôi bắt đầu không chịu theo sự khống chế của chính bản thân tôi bắt đầu run rẩy, tôi nhìn tay của tôi, phát hiện trong lòng không có bất kì sự bi thương nào, ý thức của tôi cũng không có bất kì phản ứng nào, thế nhưng cơ thể của tôi đã bản năng cảm nhận được tuyệt vọng. Lòng tôi nói con mẹ nó chứ, đây là sự thật, mẹ nó, thật sự đã chết, mẹ nó, Muộn Du Bình đã chết!
Trên thế giới này vẫn còn có loại chuyện như vậy sao, Muộn Du Bình mạnh như thế nhưng cũng vẫn phải chết. Trương gia cổ lâu này thật sự quá lợi hại mà. Tôi vẫn chỉ cảm thấy Quỷ Nhân Ảnh là đang nói chuyện hù doạ thôi, hôm nay chính xác là cảm thấy được thiên toàn địa chuyển. Muộn Du Bình chính là một kỳ tích, nhưng anh ấy đã chết rồi, bỗng nhiên điều này làm cho tôi hiểu được toàn bộ thế giới trở nên vô cùng chân thật và tàn khốc.
Trên thế giới này, tất cả kỳ tích chẳng lẽ cũng không thể là vĩnh hằng sao? Hoặc nói như, vốn là không có cái kỳ tích nào cả, hết thảy đều là trùng hợp, hiện tại ngay cả trùng hợp rốt cục không hề tồn tại. Qua thật lâu, tôi mới tự nhiên cảm giác được một nỗi bi thương.
Tôi có thể cảm giác được, bản năng trong tôi đang cố đè nén cảm giác tan vỡ, thế nhưng tâm tình “ áp bức ” bên trong vẫn là có các loại cảm giác không thoải mái lộ ra ngoài. Tôi cảm thấy, tôi không thể chịu đựng được cảm xúc của chính mình, một khi bi thương, tôi có thể cũng sẽ muốn ở lại trong này mà chết đi. Trong lòng tôi cảm giác vô cùng kỳ quái, không chỉ là có đau thương, không biết người khác có thể hiểu được loại tâm tình phức tạp này của tôi hay không. Đầu tiên là tuyệt vọng, sau đó càng nhiều là một loại đối với tôi mà nói là không thể tin được khi nhìn thấy vậy gì đó trước mắt.
Đầu óc của tôi trống rỗng thời gian rất lâu, trong lòng các loại cảm xúc mới bắt đầu cựa quậy nổi lên. Lúc trước tôi vẫn luôn luôn nghĩ, nếu như Muộn Du Bình đã chết, tôi sẽ có loại cảm xúc gì. Tôi đã từng nghĩ có lẽ là một nỗi bi thương không gì có thể sánh được, có lẽ bởi vì phải suy nghĩ còn hy vọng nhiều lắm. Chuẩn bị tâm lý rất nhiều và nếu có thay đổi thì chỉ là chút chết lặng thôi, cứ luôn cho rằng chính mình hoàn toàn có thể chịu đựng được.
Vậy mà giờ đây khi thực sự đương đầu với nó, ngược lại tôi hiểu ra tới bản thân cũng không thể lý giải nổi cảm xúc trong tâm trí mình. Ngay lúc này, bên trong tôi đã rối hết thành một đống, không biết có nên thương tâm hay không, hay là giả bộ bình tĩnh, nhịn xuống đau khổ, hoặc cuối cùng cứ để cho những cảm giác trước đó chậm rãi chiếm thượng phong.
Tôi ở bên cạnh thi thể anh ấy trước sau vẫn không biết làm gì cả, chỉ là ngơ ngác nhìn. Ngay lúc này khi tôi cho rằng nước mắt đã phải rơi xuống, bỗng nhiên tôi nhìn thấy tay của Muộn Du Bình cử động, sờ soạn trên sàn nhà tìm kiếm.Bàn Tử ở bên cạnh nói to: “ Cậu đang làm gì vậy? Đừng nhìn nữa, nhanh qua bên này hỗ trợ đi.”
Nước mắt của tôi vẫn theo quán tính mà rơi xuống dưới, nhưng cảm giác trong lòng vô cùng phức tạp, liền quay đầu qua Bàn Tử lắp bắp nói: “ Anh ấy, anh ấy, anh ấy nhìn như là xác chết vùng dậy! ”
“ Mẹ nó, nếu Tiểu Ca có thể là xác chết vùng dậy thì là một cái bánh tông cực kỳ lợi hại đấy, phải cỡ đại vương bánh tông. ” Bàn Tử nói, “ Con mẹ nó, cậu đừng có nói bậy bạ nữa, nhanh lên qua đây. ”
“ Anh ấy, anh ấy, anh ấy thật sự xác chết vùng dậy! ” Tôi nói, đồng thời trong đầu có vô số liên tưởng.
Tôi nghĩ tới nếu Tiểu Ca thật sự biến thành cương thi, thì tôi nên làm cái gì bây giờ đây. Chẳng lẽ chúng tôi phải cùng đi trộm mộ với một khối cương thi sao? Vậy thì đó không phải là đi trộm mộ được, đó là thuộc loại hoạt động ngoại giao.
Bạn đang đọc bộ truyện Đạo Mộ Bút Ký tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đạo Mộ Bút Ký, truyện Đạo Mộ Bút Ký , đọc truyện Đạo Mộ Bút Ký full , Đạo Mộ Bút Ký full , Đạo Mộ Bút Ký chương mới