Minh bộ vì sao lại không quản lý tử giới trên trái đất, con người sau khi chết hồn phách sẽ tự động tới Minh phủ trước, cái này cũng giống như sinh lão bệnh tử vậy, đều là đại đạo thiên địa, vì sao hồn phách trên trái đất lại không quay về Minh phủ được? Kết hợp với những tin tức sưu hồn thu được trước đó, cộng thêm vấn đề hiện tại, Tiêu Trần biết xem ra trái đất không hề đơn giản như bề ngoài. Tiêu Trần chỉ chỉ lên lầu trên nói: “Ba chúng mày trước hết đi chọn phòng, sau này ở đây tu luyện, đợi chút nữa tao đi giúp tụi mày bố trí một cái tụ âm trận.” Ba con quỷ sững sờ, sau đó là cảm tạ vô cùng. Những cô hồn dã quỷ như bọn họ sớm đã phiêu bạt đủ rồi, hơn nữa làm vật âm tà thì lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm bị nhân sĩ chính phái đánh cho hồn bay phách lạc Thực lực của Tiêu Trần bọn họ đã được tận mắt chứng kiến, có thể được tu luyện bên một người mạnh như vậy đúng là tạo hóa lớn.
Tiêu Trần bố trí một cái tụ âm trận ở căn phòng mà ba con quỷ đã chọn, đương nhiên, dựa vào thủ đoạn của Tiêu Trần, ngoại trừ căn phòng này ra thì âm khí sẽ không bị tràn ra nơi khác. Làm xong việc, Tiêu Trần chuyển cái ghế nằm vào trong sân, nằm trên ghế ngắm bầu trời đầy sao, đột nhiên cảm thấy có chút cô đơn. Ở Yến Kinh xa xôi, trong một nơi hào hoa, một người đàn ông khoảng trên dưới ba mươi tuổi, khí độ cực kỳ bất phàm, nhìn miếng ngọc bội đã vỡ nát ở trong tay. Người đàn ông mím chặt đôi môi mỏng, đôi mắt hơi nheo lại. “Mệnh bài của lão Tần sao đột nhiên lại vỡ vậy? Chẳng lẽ thành phố Minh Hải có cao thủ Kim cương cảnh xuất hiện? Nhưng mà thành phố Minh Hải là một thành phố mới, cũng không có gia tộc lớn thâm căn cố đế nào, chẳng lẽ là bởi vì đôi mắt kia, ngưu quỷ xà thần các nơi lại đều muốn tranh một phần canh sao?” Người đàn ông suy nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!