Tiêu Trần nhìn Hoàng Phủ Phương Linh đi qua, nhướng mày. “Bốp”, âm thanh tiếng tay vỗ thanh thúy vang lên. “Con mẹ nó, tên súc sinh kia làm cái gì thế?” Lớp bên cạnh vang lên một trận ồn ào gào thét. “Tên lưu manh kia làm cái gì thế? Nữ thần của tao bị người khác vỗ mông?” “Đừng có kéo tao, tao phải ra ngoài đánh chết tên thiểu năng kia.” “Thần tượng! Ban ngày ban mặt dám giở trò lưu manh, tao cũng muốn vô lại như nó.” “Không được, tao muốn bắt tay với người anh em này, sờ qua cái tay vỗ mông nữ thần của nó, tao mà bắt tay với nó thì chẳng phải cũng là gián tiếp rồi sao.” “Này, quỷ háo sắc à, ở đây có một tên háo sắc.”
Âm thanh của từng can giận dữ ở lớp bên cạnh bang lên, lí do rất đơn giản, lúc Hoàng Phủ Phương Linh đi qua Tiêu Trần, Tiêu Trần lại vỗ một cái vào mông của cô một cái. Không khí dường như dừng lại ở giây phút này, Hoàng Phủ Phương Linh có chút khó khăn quay đầu lại nhìn khuôn mặt thanh tú quen thuộc kia, có chút không dám tin vào chuyện xảy ra khi nãy. Nhưng cảm giác đau rát trên mông nói với cô, đây là sự thực chứ không phải giấc mơ. “Bốp.” Lại một tiếng nữa vang lên, Tiêu Trần lại vỗ một cái nữa vào bên mông còn lại của Hoàng Phủ Phương Linh. “Hic” Tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, thằng này thực sự là ăn phải tim gấu mật báo rồi hay sao?
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!