Hoa Hạ, thành phố Minh Hải. Cái nóng chạng vạng chiều tháng bảy khiến cho lòng người phát hoảng, bước chân của những người trên phố đều vô cùng vội vã, chỉ mong có thể sớm trở về nhà, thoát khỏi cái nóng khốc nhiệt khiến người ta cảm thấy ngột ngạt này. “A! Kia là cái gì?” Một người trong đoàn người ngẩng đầu nhìn về bầu trời phía trên núi Phượng Hoàng, giọng nói mang theo một tia sợ hãi. Theo tiếng kinh hô vang lên, những người trên phố đều dừng bước kinh ngạc nhìn về phía bầu trời trên núi Phượng Hoàng. “Thiên nộ sao?” Đám mây đen kịt tạo thành một vòng xoáy cực lớn bao phủ trên núi Phượng Hoàng, giống như đang mở ra cánh cửa địa ngục vậy. Vô số luồng điện xanh lam giương nanh múa vuốt giữa đám mây đen, khiến da đầu người ta tê dại. “Lạch cạch.”
Một hạt mưa to bằng hạt đậu rơi xuống nền bê tông cứng, vỡ tan tành. Cơn bão đang sắp tới. Vách đá sườn núi Phượng Hoàng, thế núi nơi này cheo leo hiểm trở, con người không thể tiếp cận được. Dưới vách đá có một ụ đất nhỏ không dễ nhìn thấy được, trên ụ đất một bông hoa màu trắng nhỏ đang nở rộ. “Oành, đùng đùng” Theo tiếng sấm đầu tiên vang lên, một trận mưa như trút nước ập đến. Đóa hoa trắng bé nhỏ e ấp trong mưa bão.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!