TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
''Nàng ấy không có chỗ nào tốt cả, tính tình bướng bỉnh, ít đọc sách, không biết cầm kỳ thư họa thi từ ca phú, chỉ biết ăn uống vui đùa cười toe toét''
Nhưng nàng ấy chân thành.
Vui vẻ thì cười, không vui thì khóc, tức giận sẽ đánh trả, đánh không lại thì sẽ nhận sợ.
Có thể là nàng ấy không hiểu biết.
Nhưng chí ít là trước nàng, hắn chưa từng biết trên đời lại có nữ tử đơn giản như vậy, nhìn thoáng qua là đã thấy đáy.
Nàng ấy là chính mình, trên người không gánh vác bất kể thứ gì.
Ca ca của nàng đến giờ cũng chỉ là Ngũ phẩm Đô úy thủ thành, phụ thân của nàng đến giờ cũng chỉ là một Thất phẩm Tri huyện.
Gia tộc của nàng, phụ mẫu của nàng, không hề gán bất kể thứ gì lên người nàng.
Thể xác và tinh thần của nàng, đôi mắt như nước đó, vui buồn hờn giận, tất cả đều thuộc về chính nàng.
Nàng tựa như một chùm sáng, chiếu vào cống rãnh âm u nhiều năm.
''Không biết cũng không sao, nàng chỉ cần biết, trẫm tuyệt đối sẽ không để nàng ấy nhận bất cứ thương tổn gì'' ánh mắt Đế vương bỗng nhiên lạnh thấu xương.
Chẳng khác nào sư tử bày ra tư thế sẵn sàng chiến đấu vì người mình yêu, và đối thủ là thê tử của hắn.
''Cho nên Hoàng thượng đến trước mặt thần thiếp là muốn nói người thích diệp phi đến mức nào sao?'' Hoàng hậu rốt cuộc không kìm được, nước mắt trượt xuống theo gương mặt.
''Trẫm muốn nói nàng là Hoàng hậu của Đại Cảnh triều, chỉ cần nàng nguyện ý, nàng có thể cả đời ngồi vững hậu vị, bất kể ai là Thái tử, ai là sủng phi''
Nếu nàng không nguyện ý, vậy cũng không còn cách nào khác, hắn tuyệt đối sẽ không để bất kỳ kẻ nào tổn thương người trong lòng của hắn.
Hoàng hậu nhìn chằm chằm gương mặt vừa quen vừa lạ trước mặt hồi lâu, đưa tay chậm rãi lau nước mắt, sau đó cười ha ha.
''Mấy chục năm, Hoàng thượng, chúng ta là phu thê mấy chục năm, thế mà không bằng một tiểu thiếp''
''Người vì Diệp thị mà uy hiếp thiếp, vậy nếu thần thiếp nói...thần thiếp không muốn thì sao?''
Giống như vị trí Hoàng hậu của nàng là do Hoàng thượng và Diệp phi thưởng cho vậy.
Nàng bằng lòng thì tiếp tục ngồi, không thì xuống đài, là như vậy phải không?
''Hoàng thượng sẽ bỏ thần thiếp sao?''
Ánh mắt Hoàng hậu sáng rực, muốn nhìn ra chút hy vọng từ trong mắt của người trước mặt.
Nhưng Triệu Nguyên Cấp không cho nàng một chút hy vọng nào, sắc mặt hắn thậm chí không chút thay đổi, chỉ nhàn nhạt đứng dậy.
''Không bằng lòng cũng không sao, trẫm sẽ không ép buộc nàng''
''Không còn sớm nữa, Hoàng hậu nghỉ ngơi đi, trẫm đi trước''
Triệu Nguyên Cấp sải bước rời đi, trên vạt áo kim long bị ánh nắng mùa đông chiếu vào, đâm vào mắt khiến Hoàng hậu mở mắt không nổi.
''Không! Khoan đã!''
Hoàng hậu đuổi theo, bước chân của Triệu Nguyên Cấp cũng lập tức dừng lại.
''Hoàng hậu còn có chuyện gì?''
''Có phải sau này, người sẽ không đến nữa, có phải cả đời này, thiếp cũng chỉ là Hoàng hậu của Đại Cảnh triều chứ không phải thê tử của người?''
Hoàng hậu vịn khung cửa, sắc mặt trắng bệch, bờ môi khẽ run, cả người tiều tụy gầy yếu.
Triệu Nguyên Cấp cũng không trả lời nàng, chỉ nhìn sắc trời một chút.
''Cung Tê Phượng có chút lạnh, lát nữa cho Nội vụ phủ thêm than cho nàng, đừng ủy khuất chính mình''
Lời còn chưa dứt, Đế vương đã nhanh chân rời đi.
Hoàng hậu co quắp trên đất thật lâu không dậy nổi, vẫn là Ngọc Đường nhìn không nổi, khóc đỡ Hoàng hậu dậy.
''Nương nương người sao vậy?''
''Hoàng thượng hiếm khi mới đến một lần, người cũng không thể chọc cho phát cáu như mất người Mỹ nhân Tài tử kia, phu thê vốn là một thể...''
''Ngậm miệng!''
Ngọc Đường còn chưa dứt lời, liền bị Hoàng hậu lớn tiếng quát dừng.
Cung nữ hầu hạ bên cạnh nhiều năm giật nảy mình, sắc mặt dần trắng bệch.
Bạn đang đọc bộ truyện Cửa Cung Hoan Hỉ (Phần 2) tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cửa Cung Hoan Hỉ (Phần 2), truyện Cửa Cung Hoan Hỉ (Phần 2) , đọc truyện Cửa Cung Hoan Hỉ (Phần 2) full , Cửa Cung Hoan Hỉ (Phần 2) full , Cửa Cung Hoan Hỉ (Phần 2) chương mới