Nhóm dịch: Thất Liên Hoa Hứa Tố Ngưng tự phụ dùng khăn giấy lau miệng, nét mặt tràn đầy hạnh phúc cười nói: "Không được, mình và dì Lệ đã bàn nhau rồi, tương lai bọn mình sẽ đi Hải Nam hoặc là đảo Bali cử hành hôn lễ, đến lúc đó thuê máy bay mở tiệc chiêu đãi bạn bè người thân qua đó.” "Ha ha.” Diệp Điển Na che miệng nở nụ cười khoa trương: “Thật sự cười chết tôi rồi, Hứa Tố Ngưng, Lệ Đông Sâm chưa từng ở bên cô, anh ấy cũng đã sớm nói, chẳng qua là mong muốn đơn phương cua cô và mẹ cô mà thôi, cô làm vậy có ý nghĩa gì không.” Hứa Tố Ngưng không xấu hổ không buồn lườm Liên Trăn một cái: “Vậy chẳng lẽ cô cho rằng không có trưởng bối Lệ gia ủng hộ, chẳng lẽ Lệ Đông Sâm thật sự sẽ lấy Liên Trăn sao, quá ngây thơ rồi.” Cả người Liên Trăn kéo căng chặt chẽ, nhưng vẫn ẩn nhẫn phản kích nói: "Để chờ có một ngày hai người thật sự kết hôn rồi nói sau, nếu không đến ngày đó, bây giờ nói những lời này sợ rằng sẽ trở thành trò cười đấy.” "Nói đúng lắm.” Diệp Điển Na liếc mắt: “Sao tôi cảm giác cô còn khôi hài hơn Tiểu Thẩm Dương vậy.”
Trên bàn tiệc, bốn người phụ nữ, bốn ánh mắt trừng đến trừng đi, giương cung bạt kiếm. Thân Mục Dã ung dung gắp miếng thức ăn, xem như đã hiểu rõ quan hệ trong đó, Trần Hân Hân hít một hơi thật sâu, nhìn dáng vẻ anh phong thái ưu nhã, quay sang si mê hỏi: "Chúng tôi vẫn chưa biết tên đầy đủ của Thân tiên sinh đâu, anh làm việc ở đâu vậy?” Thân Mục Dã lười đáp cô ta, chỉ khinh miệt liếc nhìn cô ta, dáng vẻ thanh cao như đang nói: cô là ai vậy. "Nha, Thân thiếu, không ngờ cháu tới thật.” lúc này, Tiêu Hàng và cha Kỷ Hoa Phỉ Kỷ Lễ Thành cùng đi tới, Kỷ Lễ Thành còn dẫn đầu đi lên nắm chặt tay Thân Mục Dã, cười ha hả nói: "Cháu là Mục Dã đúng không, không ngờ đã lớn như vậy, sớm biết cháu sẽ đến bác đã tự mình đi đến cửa đón cháu rồi, đúng rồi, bây giờ cha cháu thế nào, lần trước bác còn nhìn thấy ông ấy trên tạp chí, hình như lại đang làm hạng mục mới đúng không?”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!