: Họ vừa điều tra được tung tích của Diệp Lâm Quân là ở gần đây, nào ngờ anh lại tự mình đi về phía buổi lễ đăng quang này.
Càng lúc đám người xung quanh lại càng ồn ào hơn, chẳng mấy chốc mà mọi người đã thông báo cho nhau nghe chuyện.Jefferson bị bắt đi.
“Gì cơ? Có người Lạc Việt đến bắt..Jefferson rồi à? Sao lại vậy được chứ?”
Không chỉ có những người khác không tin nổi. Mà ngay cả Hứa Chính Kiệt cũng không thể tin được.
Lạc Việt điên rồi à?
Sao dám làm cả chuyện này?
Trước kia, Hứa Chính Kiệt biết rõ là Lạc Việt không dám làm càn nên gã mới dám gióng trống khua chiêng lên làm nhiều trò như vậy.
Nào ngờ là bây giờ có người đến thật.
Lại còn đến ở buổi
đăng quang, chứng tỏ rằng người này đã cố ý đến đấy vì hắn ta.
Mấy nghìn người ở hiện trường đều đồng loạt nhìn vào. Diệp Lâm Quân,..Jefferson nằm dưới chân của anh đã ngất đi từ bao giờ.
“Tôi khuyên anh, mau thả em trai tôi ra thì tôi sẽ tha cho anh một mạng! Nếu không thì tôi đảm bảo là anh sẽ không thể còn ống mà rời khỏi thuyền Hùng Ưng này đâu!"
Richard uy hiếp.
Diệp Lâm Quân chỉ nhìn liếc anh ta, rồi quay sang nhìn chăm chằm vào Hứa Chính Kiệt.
“Hứa Chính Kiệt, đến lượt mày rồi, mày có thoát nổi không?”