“Anh, hay là em thấy như thế này đi, em sẽ đi rừng rậm thăm dò, xem trong số bọn họ ai mới là người nói đúng.”
Diệp Huyền Tần gật đầu: “Ừ, chỉ có thể làm như vậy mà thôi.” Độc Lang hung hăng trừng mắt nhìn ông Vương và Lưu Cửu Vạn, nói: “Hai người đợi đó, nếu ông đây phát hiện ra ai đang nói dối thì ông đây nhất định sẽ chơi chết các người.”
Lưu Cửu Vạn vội vàng nói: “Anh Diệp, tôi, Lưu Cửu Vạn xin dùng mạng của mình để thề, nếu tôi có nửa lời gian dối thì tôi sẽ không chết tử tế được.”
Độc Lang quay đầu và muốn rời đi.
“Chờ chút!”
Ông Vương vội vã mở miệng, ông ta đang chột dạ.
Nếu Độc Lang thực sự đi điều tra thì lời nói dối của ông ta sẽ bị vạch trần và lúc đó thì ông ta sẽ không còn cơ hội thú nhận.
Độc Lang dừng lại, quay người lại: “Có chuyện thì nói có rắm thì mau thả!”
Ông Vương nói: “Nếu… nếu tôi tiết lộ vị trí chính xác của bọn họ cho các người thì các người có thể thả cho tôi một con đường sống không?”
Độc Lang cười cười, vô cùng đáng sợ: “Nói như vậy thì lời ông nói lúc trước là đang nói dối lừa gạt ông đây?”
Ông Vương do dự, không nói được lời nào.
Độc Lang nói: “Nói đi, nếu vị trí mà ông nói cũng giống như vị trí mà Lưu Cửu Vạn đã nói thì đương nhiên chúng ta phải thưởng cho những người nói ra sự thật trước, mà những người nói ra sự thật sau sẽ bị trừng phạt”
Ông Vương nghiến răng nghiến lợi nhìn Lưu Cửu Vạn: “Lưu Cửu Vạn, con mẹ nó ông tính toán ông đây!”
“Đàn chủ chấp nhận cho tôi nghỉ về quê thăm nhà chó má gì đó rồi để ông giao thức ăn cho tôi hoàn toàn là giả, là do ông bịa đặt! Ông mẹ kiếp muốn lợi dụng ông đây để tìm ra nơi ẩn náu thực sự của Tổng Đại Hành!”
Lưu Cửu Vạn cười xin lỗi: “Xin lỗi, không ngờ mọi chuyện lại phát triển đến mức này.”
“Vốn dĩ tôi đã nghĩ nếu ông về quê thăm họ hàng thì có thể tránh được đại họa, ai ngờ lại bị anh Diệp bắt.”
Ông Vương: “Thực xin lỗi? Xin lỗi có cái gì ích lợi gì chứ? Tôi có thể giết ông sau đó xin lỗi ông được không?”
Độc Lang mắng: “Đủ rồi, câm miệng hết đi. Vậy là ông đã nói dối sao?”
“Ha ha, nào, cho ông nếm thử thủ đoạn của Độc Lang tôi. Ông nên vui mừng đi, tôi cũng không dễ dàng ra tay đâu!”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!