Chu Lam nói: “Được rồi tất cả các bạn học, mời ngồi.”
Mọi người nhao nhao ngồi xuống quanh bàn tròn.
Chuột chạy đến bên Chu Lam nhỏ giọng nói: “Cô nói, chỉ cần tôi tới, cô sẽ từ bỏ việc giành quyền nuôi con.”
“Tôi mang theo thỏa thuận, phiền cô ký tên vào.”
Chu Lam không nhịn được, nói: “Gấp cái gì, họp lớp kết thúc rồi ký tên.”
“Ngồi xuống nhanh đi.”
Chuột Con không có lựa chọn nào khác hơn ngoài việc ngồi xuống bên cạnh Diệp Huyền Tần.
Chu Lam cũng ngồi vào chỗ: “Bồi bàn, rót rượu.”
Người phục vụ vội vàng rót rượu cho mọi người.
Vương Tiến Cường nâng ly và nói: “Chúng ta khó khăn lắm mới có thể gặp mặt nhau như thế này. Tôi đề nghị chúng ta nên cùng nhau uống một ly.”
“Cái ly này phải uống mới có thể thể hiện được tình cảm bạn học hữu nghị của chúng ta.”
Các bạn học đều nhao nhao tán thành: “Đúng lắm, uống.”
Vương Tiến Cường uống một hơi cạn sạch, một giọt rượu cũng không thừa lại.
Những người khác cũng như vậy.
Diệp Huyền Tần tự nhiên cũng uống nó.
Nhưng Chuột Con tỏ vẻ bối rối: “Cái này… các bạn cùng lớp, tôi xin lỗi, hôm nay tôi đã uống thuốc kháng sinh rồi, cho nên tôi không thể uống rượu được.”
“Hay là… Tôi lấy trà thay rượu.”
“Làm sao mà làm được!” Một bạn học tên Lưu Khánh Anh đứng lên khiển trách: “Các bạn học khác đều uống mà chỉ có cậu lại không uống. Đây là không cho mọi người thể diện à.”
Những người khác cũng nhao nhao công kích Chuột Con.
Chuột khó xử, không biết phải làm sao..
Diệp Huyền Tần híp mắt nhìn Lưu Khánh Anh: “Tôi có thể hỏi tên của cậu được không?”
Lưu Khánh Anh nói: “Tôi là Lưu Khánh Anh, sao thế, ngay cả tôi cũng không nhớ?”
Diệp Huyền Tần gật đầu: “Tốt lắm.”
Nói xong, anh ta viết tên của Lưu Khánh Anh lên giấy.
Phốc!
Lưu Khánh Anh nở nụ cười: “Tôi nói cậu là cái người đầu óc có vấn đề. Đã năm nào rồi mà còn ghi tên gì.”
“Cậu không phải muốn giao cho giáo viên chủ nhiệm lớp ta chứ? Thực xin lỗi, cô giáo chủ nhiệm lớp, con đã đánh rắm rồi.””
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!