TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Nhà của John Davis chỉ cách trung tâm ngoại ngữ vài trăm mét nên cả hai người quyết định đi bộ về nhà anh ta.
Dọc đường, Lý Thế Kiệt nhìn sơ qua các hành quán ven đường đang tấp nập khách.
Một vài đôi tình nhân đi vào quán hoặc thấy đông quá lại kéo nhau đi nơi khác.
"Nhìn họ thú vị nhỉ?" John Davis bất ngờ lên tiếng.
Lý Thế Kiệt quay sang nhìn anh ta: "Hả?"
"Ý tôi nói đến mấy cặp đôi kia." John Davis chỉ vào một số cặp đôi đang ngồi ăn hay đang đi trên đường: "Không biết mai mốt tôi có được như vậy không nữa.
Mà phải rồi, cậu sắp lấy vợ, cậu nghĩ cậu có như vậy không?"
Nếu có thể sử dụng súng hợp pháp ở đây thì Lý Thế Kiệt đã đổ đầy kim loại vào đầu John Davis.
Chắc chắn anh và Trịnh Thu Cúc sẽ không có trường hợp này.
Hai người đến với nhau chỉ như một món hàng dùng để thương mại, giữ mối quan hệ của hai bên bền vững.
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên.
Lý Thế Kiệt lấy ra xem, thấy là Lê Nhã Trân gọi đến.
"Anh Kiệt, hôm nay có người đến tìm anh." Lê Nhã Trân ngồi trên bàn nhìn khách đang ngồi trong quán.
"Ai?" Anh hỏi.
"Em không biết.
Họ ăn mặc lịch sự, đeo kính đen, vừa vào quán đã hỏi anh ở đâu." Cô kể lại mọi chuyện: "Em nói không biết thì họ rời đi mà không nói gì.
Em có bảo họ để lại lời nhắn nhưng họ cũng bỏ đi.
Em thấy họ khả nghi lắm."
Ăn mặc lịch sự, đeo kính đen? Là ai đang tìm anh?
Trong trí nhớ của Lý Thế Kiệt, anh không nhớ có người nào mình quen biết trông như vậy.
"Họ có mấy người?" Đây là câu hỏi quan trọng.
"Hai người." Lê Nhã Trân im lặng vài giây, cố nhớ lại: "Mà hình như bên ngoài cũng có hai ba người nữa."
Vậy kết quả đã rõ.
Lý Thế Kiệt có thể nhận ra họ không phải người anh quen biết, mà chỉ là những vệ sĩ, tay sai của người anh quen biết.
Nếu tìm anh cũng không cần mờ ám và bí mật như vậy.
Lý Thế Kiệt dặn dò Lê Nhã Trân trông chừng quán cẩn thận, việc còn lại không cần quan tâm rồi cúp máy.
Vừa cất điện thoại vào túi đã nghe người ngoại quốc bên cạnh hỏi: "Tiệm cậu lại có chuyện gì à?"
"Cũng không phải chuyện lớn gì." Anh đáp: "Chỉ có một vài người đến tìm thôi."
"Ai? Người của tổ chức à?"
Đột nhiên bị một lực tác động từ phía sau khiến Lý Thế Kiệt theo quán tính phải bước lên vài bước để không ngã.
Quay lại nhìn thì thấy một gã đàn ông đang say xỉn đang được nhóm bạn đi cùng đỡ dậy.
Lúc này anh mới nhận ra mình đang đứng ở trước quán nhậu.
Nhưng giờ còn sớm mà người đã say khướt như thế này thì cũng đã hiểu con người họ như thế nào.
"Lần sau nhớ đi đứng cẩn thận." Anh liếc gã đàn ông rồi quay lại nhìn John Davis.
Lại thêm một lực nữa tác động lên lưng khiến anh bước thêm vài bước.
Gã đàn ông say xỉn quay lại nói với nhóm bạn: "Mày thấy nó cảnh cáo tao không?"
Nhóm bạn của gã liền cười lên ha hả.
Gã đàn ông xoay người, cố tình đi đến đẩy Lý Thế Kiệt.
Nhanh như chớp, Lý Thế Kiệt nắm lấy tay gã say xỉn đồng thời xoay người, thực hiện một đòn vật qua vai đạt chuẩn khiến gã nằm dài dưới đất và rên lên đau đớn.
Miệng gã đàn ông luôn miệng mắng chửi những lời tục tĩu nhất.
Thấy bạn mình bị như vậy, những người còn lại định lao vào thì Lý Thế Kiệt doạ họ bằng cách vờ như tấn công khiến ai nấy cũng đều khựng lại.
John Davis bên ngoài cũng vội chạy vào, chắn giữa hai bên, miệng nói xin lỗi băng nhóm kia, người thì kéo Lý Thế Kiệt đi chỗ khác.
Mặc nhóm người kia tiếp tục chửi rủa.
Lý Thế Kiệt đẩy John Davis ra, cằn nhằn: "Cậu không cần kéo tôi đi.
Tôi có thể hạ gục tất cả họ."
"Phải, tôi biết cậu đánh rất hay.
Họ không phải là đối thủ của cậu." John Davis chỉnh lại chiếc cặp đeo chéo của mình: "Nhưng cậu lại để tâ m đến những hạng người đó làm gì cho cực thân."
"Tôi không phải không thể bỏ qua vụ việc đó." Lý Thế Kiệt giải thích: "Chẳng qua lâu ngày không có ai để tôi tập luyện thôi."
"Chết tiệt!" John Davis mắng: "Nếu cậu muốn có người tập thì đi vào mấy cái võ đường hay phòng tập mà tìm, kiếm chuyện ngoài đường làm gì?"
"Tôi kiếm chuyện?" Lý Thế Kiệt quay sang nhìn John Davis.
"Ý tôi nói không phải như vậy."
Cả hai tiến vào khuôn viên khu chung cư John Davis sống.
Đây là một khu chung cư tầm trung, cao ba mươi tầng.
Phía bên ngoài có cổng chào lớn và phiến đá in tên chung cư.
Bên trong trồng đầy cây xanh và đặt thiết bị thể dục thể thao.
Vài người chạy bộ qua lại sau một ngày dài căng thẳng.
Phía dưới các căn hộ thương mại có rất nhiều nhãn hàng thuê.
John Davis bảo Lý Thế Kiệt ngồi ở ghế đá đợi, còn anh ta vào cửa hàng tiện lợi mua nước cho hai người.
Trong khoảng thời gian này, Lý Thế Kiệt nhớ lại từng câu từng chữ Lê Nhã Trân nói với mình, nghĩ xem ai là người đến tìm mình.
Kể cả lúc còn trong tổ chức, những người đến tìm anh chỉ đếm trên đầu ngón tay nên anh có thể nhớ rõ.
Nhưng khi nghe miêu tả người đến hôm nay, Lý Thế Kiệt không thể nghĩ ra ai cả.
Không phải không có kẻ thù, nhưng tìm đến tận đó thì e là không hay lắm.
Vừa ngẩng đầu liền thấy John Davis đi ra từ cửa hàng tiện lợi.
Anh ta đưa chai nước cho Lý Thế Kiệt.
Anh nhận lấy uống liền một ngụm nước rồi lấy bao thuốc ra châm.
"Cậu tính làm ở đây?" Lý Thế Kiệt hỏi.
John Davis gật đầu.
Bạn đang đọc bộ truyện Chàng Rể Bí Ẩn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chàng Rể Bí Ẩn, truyện Chàng Rể Bí Ẩn , đọc truyện Chàng Rể Bí Ẩn full , Chàng Rể Bí Ẩn full , Chàng Rể Bí Ẩn chương mới