TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Mặt trăng treo lơ lửng giữa một màn đen kịt rộng lớn, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt cùng những vì sao như những viên kim cương được đính xung quanh.
Không khí lạnh khi về đêm khiến Lý Thế Kiệt bất giác rụt cổ lại vào trong chiếc áo khoác, một làn khói trắng mờ phả ra từ miệng anh, không phải vì hút thuốc mà vì lạnh mà ra.
Cả con đường đều được chiếu sáng bởi hai dãy đèn đường hai bên.
Xe hơi qua lại như mắc cửi, người người đi bộ liên tục trên vỉa hè.
Băng qua một, hai con đường, Lý Thế Kiệt tiến ra bờ sông Hàn.
Anh tựa người ở ban công mé sông, lặng lẽ hút thuốc.
Từng làn khói trắng mang theo mùi thuốc chậm rãi phả ra từ kẽ răng của anh.
Lần này, chính bản thân Lý Thế Kiệt còn cảm thấy hành động của mình là rất quá đáng.
Dù có thể chắc chắn Trịnh Thu Cúc cũng có tình cảm đặc biệt với mình nhưng anh cũng không thể làm vậy.
Chưa kể đến việc anh không đủ dũng cảm để thừa nhận với cô rằng chính anh đã cứu cô khi còn ở đại học W.
Có lẽ sau lần này, cô sẽ rất ghét anh, thậm chí là muốn gi3t chết anh.
Lý Thế Kiệt hạ tay cầm điếu thuốc xuống, dùng tay còn lại tát vào mình liên tục khiến những âm thanh bôm bốp vang lên liên hồi.
Một người đi đường ngang qua không hiểu chuyện gì cũng phải nhìn sang.
Trong mắt của họ, Lý Thế Kiệt như một tên tâm thần đứng ở phố nên bọn họ cũng không nán lại lâu, muốn tránh xa anh càng xa càng tốt.
Anh nhận ra điều đó.
Chuyện bị bạn bè xa lánh, cô lập, bắt nạt, Lý Thế Kiệt đều hiểu cảm giác của nó như thế nào vì chính anh cũng từng trải nghiệm nó.
Khi theo chân chú của mình sang nước Mỹ, khả năng ngoại ngữ của anh đã có sẵn nên có thể đi học ngay.
Và thứ dẫn anh đến việc bị bắt nạt, cô lập chính là vấn đề gây nhức nhối ở nước Mỹ suốt nhiều năm qua.
Đó chính là vấn nạn phân biệt chủng tộc.
Nhóm thanh thiếu niên đó gọi anh là "thằng da vàng" và một thế giới gần như phải gọi là địa ngục chính thức bắt đầu.
Chỉ khi chú của Lý Thế Kiệt bắt đầu đào tạo, huấn luận anh trở thành một sát thủ thì việc những người khác trong trường gọi anh là "thằng da vàng" cũng không còn nữa.
Vấn đề bị người ta kì thị, Lý Thế Kiệt không quan tâm.
Thứ mà khiến cho lòng anh như bị tảng đá đè nặng hiện tại chính là chuyện của Trịnh Thu Cúc.
Cô đã khóc.
Mà người làm ra chuyện đó không phải ai khác mà chính là chồng cô, Lý Thế Kiệt - người đã luôn miệng nói sẽ làm tất cả vì cô.
Anh đã tự nhủ với bản thân sẽ luôn bảo vệ Trịnh Thu Cúc, cho dù phải đánh đổi cả mạng sống cũng muốn cô có được an toàn, vui vẻ, hạnh phúc.
Vậy mà đêm nay, chính anh lại là người làm cho cô phải khóc.
Trịnh Thu Cúc chỉ mới thay đổi một chút, quan tâm anh hơn một chút vậy mà lại chính tay Lý Thế Kiệt lại phá tan tất cả.
Mày đúng là đồ ngu, Thế Kiệt!
Lý Thế Kiệt thầm nghĩ: Thế Kiệt ơi là Thế Kiệt.
Mày đúng là một thằng tệ hại, một thằng thất bại.
Mày là thằng nói được mà không làm được.
Mày không xứng đáng làm đàn ông khi chính mày là người làm cho cô gái mày yêu phải khóc vì mày!
Hút hết điếu này đến điếu khác, tâm trạng Lý Thế Kiệt vẫn không thể vơi đi phần nào.
Lần này anh thật sự rất sai khi đã làm như vậy với Trịnh Thu Cúc.
Chỉ đứng một chỗ mà suy nghĩ về những lỗi lầm mình đã gây ra rồi tự dằn vặt bản thân thì có ích lợi gì chứ? Đã kéo đến nước này rồi thì bây giờ chỉ còn cách đi xin lỗi thêm nhiều lần rồi bù đắp lại những lỗi lầm mà mình đã gây ra, có như vậy mới may ra Trịnh Thu Cúc tha lỗi cho mình.
Nghĩ vậy, Lý Thế Kiệt dụi tắt điếu thuốc ở ban công.
Đốm lửa lập loè gần như bị dập tắt hết, tàn thuốc lập tức không thể đứng yên tại chỗ, bị cơn gió cuốn bay đi.
Chạm vào thanh kim loại lạnh như băng của ban công khiến nó tắt một cách nhanh chóng.
Ném điếu thuốc còn lại vào thùng rác bên cạnh, Lý Thế Kiệt kéo khoá áo cao lên rồi đi về phía khách sạn.
Vừa đi được vài bước, bất chợt không biết từ đâu đến, hai người ẩn thân trong nhóm người qua đường liền lao đến tấn công Lý Thế Kiệt một con dao ngắn trong tay.
Không thể lách né, đỡ hoặc phản đòn, Lý Thế Kiệt chỉ còn cách cuộn người, lăn một vòng tránh đi đòn tấn công chí mạng đó.
Người dân địa phương qua lại như mắc cửi.
Vài cặp đôi, gia đình hoặc người tập thể dục nhìn sang bên này liền la hét, chạy tán loạn, chỉ số ít đứng lại như đang xem một bộ phim hành động ngoài đời thực.
Không màng để tâm đ ến những con mắt người người dân địa phương, Lý Thế Kiệt liền hạ thấp trọng tâm, tung một đòn đá quét tầm thấp đá ngã tên đầu tiên lao đến.
Thuận theo chiều xoay, anh định tung thêm một đòn quét vào tên còn lại.
Thấy đồng đội mình bị như vậy, gã ta không thể nào lại bị rời vào một cái bẫy tương tự như vậy nên liền thu một chân lên.
Nhưng nào ngờ Lý Thế Kiệt lại không duỗi thẳng chân để tung đòn quét đó mà anh dùng chân đó chống xuống đất, xoay người dùng chân sau đá một cú vào thẳng đầu đối phương.
Cú đá trúng vào ngay phần hàm phát ra "bụp" một tiếng.
Hai mắt gã ta trợn ngược lên, cả người căng cứng, các nhóm cơ như bị cơ rút cứng ngắc, làm gục ngay dưới đất.
Tựa như đang xem một giải đấu võ thuật.
Cú đá vừa trúng vào đầu đối phương khiến gã ta bị nốc ao, những người vây xem xung quanh liền ồ lên một tiếng như là một trong những người hâm mộ của Lý Thế Kiệt vậy.
Đã có vài người lấy điện thoại ra, bắt đầu ghi hình lại cuộc ẩu đả trên phố này.
Nếu như đánh càng lâu thì tin tức sẽ được lan truyền càng dữ dội và với sự truyền đạt, lan truyền những thông tin cả tích cực và tiêu cực nhanh một cách chóng mặt như vậy, chắc chắn cảnh sát sẽ nhúng tay vào, sau đó điều tra anh là không phải dân địa phương rồi đưa về nước với nhiều loại giấy tờ khác nhau.
Đến lúc đó phóng viên sẽ vây lấy anh như một đại minh tinh và sẽ tạo cơ hội cho những tay viết "đỉnh cao" của các nhà báo thể hiện bản thân mình.
Nhận thấy tình hình không ổn định, Lý Thế Kiệt biết mình không nên ở lại lâu.
Thuận theo hướng chạy về phía khách sạn, Lý Thế Kiệt dùng chân đạp thẳng một cú vào mặt tên lúc đầu bị anh đánh ngã rồi phóng nhanh đi.
Đòn đạp cực mạnh ngay giữa mặt khiến sống mũi của hắn ta ngoẹo hẳn sang một bên.
Máu từ hai lỗ mũi tuôn ra như suối.
Điện thoại của người dân địa phương như máy quay quay một bộ phim hành động, đuổi theo hướng nhân vật chính bỏ chạy nhưng máy quay vừa chĩa về hướng đó đã không thấy bóng dáng người đó đâu.
Lý Thế Kiệt ẩn vào trong dòng người qua đường ở tuyến đèn giao thông ở ngã tư như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Rời khỏi khu vực thu hút nhiều người, khu vực vừa xảy ra cuộc ẩu đả đó, Lý Thế Kiệt hoà vào dòng người đi đường, chậm rãi bước từng bước trên vỉa hè.
Đôi mắt sắc bén của anh chậm rãi đảo quanh, quan sát một vài người khả nghi khi sự cảnh giác của anh đã được đẩy lên cao nhất.
Hai tên vừa tấn công là ai? Họ làm việc theo lệnh của ai?
Câu trả lời này Lý Thế Kiệt vẫn chưa biết được.
Trong lòng anh cũng chỉ có một suy nghĩ mơ hồ, liệu đó có phải là nhóm người mà Nhã Phương đã nói đến không? Nhưng nó lại khiến anh cảm thấy mâu thuẫn với lời nói của Nhã Phương.
Cô ấy rất sợ hãi người của nhóm này trong khi hai tên tấn công hôm nay anh hoàn toàn dư sức hạ gục đó.
Họ tấn công anh nên Lý Thế Kiệt có thể nhận ra đây không phải là người của tổ chức Rồng Đen khi họ chỉ muốn giết anh, còn người của tổ chức Rồng Đen chỉ muốn tìm thứ gì đó ở vị trí của anh và của Trịnh Thu Cúc.
Nhưng chắc chắn cũng không phải thành viên trong nhóm sát thủ đó.
Hoặc nếu có, hai tên này chỉ do nhóm sát thủ đó thuê đến đây để giết anh.
Bất chợt, Lý Thế Kiệt cảm thấy eo mình hơi nhói lên.
Vừa cúi đầu, anh liền nhìn thấy phần áo thun bên trong thấm ướt một mảng màu đỏ, dính vào cơ thể.
Chết tiệt!
Lý Thế Kiệt thầm chửi.
Có lẽ lúc nãy một tên tấn công, anh đã lăn qua mà không để ý đến con dao của gã ta.
Bạn đang đọc bộ truyện Chàng Rể Bí Ẩn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chàng Rể Bí Ẩn, truyện Chàng Rể Bí Ẩn , đọc truyện Chàng Rể Bí Ẩn full , Chàng Rể Bí Ẩn full , Chàng Rể Bí Ẩn chương mới