TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Đúng vậy, Cơ Tuyết nàng xuyên không rồi!
Nàng cùng nguyên chủ là cùng họ cùng tên: Cơ Tuyết.
Tuổi tác thì có chênh lệnh một chút: nàng hai mươi bốn còn nguyên chủ mới chỉ vừa bước qua tuổi mười tám.
Vào thời này, mười tám tuổi cũng đã qua tuổi cập kê lâu rồi, đã có thể gả đi.
Nguyên chủ là nữ nhi của thừa tướng Cơ Vĩnh Sơn, mẫu thân nàng Lâm Ái My cũng là tiểu thư khuê các của Binh bộ thượng thư.
Trên nàng còn đại ca Cơ Phong và nhị ca Cơ Vũ.
Đại ca đã theo quân doanh trấn giữ biên quan, thi thoảng mới về một lần thăm nhà, nàng cũng đã hai năm chưa gặp hắn.
Còn nhị ca tuy không có chí hướng xả thân vì nước, cũng không mấy hứng thú chốn quan trường nên vẫn cứ tự do tự tại.
Phụ mẫu cũng không bắt ép hắn phải làm gì, thả hắn muốn làm gì thì làm.
Cầm, kỳ, thi, hoạ, nhị ca nàng đều giỏi cả, lại thêm thiên phú về kinh doanh nên trong kinh thành, hắn nghiễm nhiên trở thành một phú hào, lại là phú hào trẻ tuổi nhất.
Không ít nữ tử ao ước được gả cho hắn đâu.
Phụ thân nguyên chủ chỉ có duy nhất một người bên gối là mẫu thân nàng nên trên dưới Thừa tướng phủ luôn vui vẻ hoà thuận, ai ai cũng nâng nàng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, chưa từng phải chịu ủy khuất gì.
Nàng tuy được chiều chuộng từ bé nhưng cũng không vì vậy mà kiêu căng ngạo mạn.
Nguyên chủ xinh đẹp kiều diễm, luôn được giấu trong khuê phòng chưa từng xuất đầu lộ diện, mỗi khi xuất quan đều mang một tấm mạng che mặt.
Thế nhưng cũng chính vì tấm mạng che mặt này mà khắp kinh thành đồn đại nữ nhi Thừa tướng phủ vô cùng xấu xí nên mới không dám lộ mặt.
Một nhà của nàng cũng mặc kệ không cùng người ngoài so đo, cho rằng như thế ngược lại vô cùng tốt, nữ nhi của họ sẽ không bị đám công tử vô lại tìm đến dây dưa.
Phụ thân nàng nói, bởi vì nàng quá xinh đẹp, e ngại với nhan sắc khuynh quốc khuynh thành, nàng khó bề yên ổn.
Hôn sự của nàng càng không cần phải lo lắng, phụ mẫu cùng hai vị ca ca đều sẽ an bài tốt, tìm cho nàng một người tương xứng.
Nguyên chủ mọi mặt đều hơn người: kỳ, thi, hoạ đều tinh thông, tuệ đắc, chỉ riêng cầm thì lại không cách chi lĩnh hội.
Nhị ca nàng Cơ Vũ đã bỏ ra không ít thời gian dạy nàng, thế nhưng một chút tiến bộ đều không có.
Cho nên, hắn dù có yêu thương nàng đến mấy, cũng vì cái "thiên phú" khác thường của nàng mà hoàn toàn buông bỏ.
Cha nàng cũng chỉ có thể an ủi: "Ái nữ của ta chỉ cần xinh đẹp là đủ."
Nguyên chủ cũng không phải là người tùy hứng, nàng một khi đã quyết tâm thì sẽ làm đến cùng, cho nên nàng mới cầu phụ thân giúp nàng tìm người chỉ điểm, nhất quyết phải học thành tài.
Tìm kiếm khắp nơi, phụ thân cùng ca ca nàng cuối cùng cũng tìm được cho nàng một lão sư có thể chịu được cái sự ngu dốt về cầm nghệ của nàng mà kiên nhẫn dạy.
Cho nên hiện tại đã hơn một năm, nàng vẫn còn ngụ tại nơi này học tập.
Nàng cùng nguyên chủ âu cũng là có duyên: Cùng tên cùng họ, lại cũng vì một nguyên nhân là luyện cầm quá độ mà "hi sinh oanh liệt".1
Nàng may mắn dung hợp vào cơ thể này, xuyên không sống lại.
Còn nguyên chủ thì sao? Liệu cũng sẽ xuyên không dung hợp vào cơ thể của nàng ở hiện đại?
Lại nói, nguyên chủ thì không tinh thông cầm nghệ, còn nàng lại trên cả tinh thông.
Không những đàn tranh, mà đàn nhị, đàn nguyệt, tỳ bà, tiêu, sáo trúc...!tất cả nhạc cụ dân tộc cùng nhạc cụ tây phương như ghi ta, dương cầm, violin...!của thời hiện đại đều tinh thông, thậm chí còn biết nguyên lý chế tạo.
Vì sao ư?
Bởi vì cha nàng chính là lão bản của công ty sản xuất dụng cụ âm nhạc lớn nhất đế đô, mà nàng từ nhỏ đã tiếp xúc với đủ loại nhạc cụ, cho nên nàng không muốn am hiểu cũng khó.
Giả như nguyên chủ cũng xuyên không như nàng, chỉ mong nàng ta không khiến nàng phải mất mặt, khiến cái mác tiến sĩ của nàng trở thành hư danh.
Còn nàng, nếu như đã thay nguyên chủ sống tiếp, nàng sẽ giúp nguyên chủ thực hiện nguyện vọng, trở thành một cầm nghệ hữu danh hữu thực.
Ài, với tài nghệ của nàng ở thời hơn ngàn năm trước này, nàng không tin còn có người nào dám vượt mặt nàng về cầm nghệ.
Còn có, nàng cũng nên "phổ biến" mấy loại nhạc cụ "mới toanh" ở thời đại này chứ nhỉ.
Thế kỷ hai mươi hai của nàng có tiến sĩ, giáo sư âm nhạc, niên đại Hoằng Quốc của nguyên chủ, sẽ có cầm thánh nhỉ?
"Cầm thánh" a, ta tới đây!!!
Đang trong miên man suy nghĩ để dung hoà với ký ức của nguyên chủ, tiếng gọi lo lắng của Thu Cúc, nha hoàn thân cận của nguyên chủ đưa nàng trở về thực tại.
"Tiểu thư! Tiểu thư, người sao rồi?"
Cơ Tuyết nhìn Thu Cúc, cười cười xua tay: "Ta không sao, có lẽ chưa khoẻ hẳn nên vẫn còn đau đầu.
Bạn đang đọc bộ truyện Cầm Thánh Vương Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Thánh Vương Phi, truyện Cầm Thánh Vương Phi , đọc truyện Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi chương mới