Vừa dứt lời, Thương Tự Hoài đã bị Thương mẫu hung hăng đánh một cái,
"Mấy lời mẹ mới nói con đều xem như gió thoảng bên tai hả?! Dùng giọng
điệu hung dữ như vậy gọi tên con gái nhà người ta là muốn làm sao?"
Thương phụ đứng bên cạnh vội vàng hòa giải, "Được rồi được rồi, con nó đã bị
như vậy rồi... Bà cũng đừng mắng nữa, để nó lên lầu nghỉ ngơi chút
đi..."
Thương mẫu lập tức xụ mặt, trừng mắt nhìn Thương phụ, "Nó
bị như vậy liền có thể động tay động chân với con gái nhà người ta sao?! Đoạn clip trường học gửi đến ông cũng xem rồi đó, nó đẩy con người ta
mạnh như thế luôn đấy!"
"Tôi còn không phải quan tâm vấn đề kia của con sao? Bà nhằn tôi cái gì chứ?"
"Nó bị vậy chứ có phải ông bị đâu, ông kích động như thế làm gì?"
"Tôi không bị vậy thì không thể kích động sao? Nếu tôi thật sự bị cái kia cũng là bị bà ép đến độ cái kia đó..."
Vừa chớp mắt hai người lại gây gỗ với nhau, Thương Tự Hoài trong một mảng tranh chấp đinh tai nhức óc, ôm đầu lên lâu.
Vừa vào phòng, di động của gã liền hiện lên tin nhắn xin kết bạn.
Thương Tự Hoài vừa nhấp vào liền thấy người nào đó gửi cho gã bức hình có cô
em với vòng một khủng cùng tiêu đề: Tôi bị ***, tôi đã khỏi.
Đệt!
Thương Tự Hoài đen mặt ném mạnh điện thoại xuống giường.
***
Gần đây Hạ Phồn Dịch vì lần trước an ủi Tần Thư Dao trong buổi tiệc tối nên quan hệ với nàng tiến triển khá tốt. Mấy ngày nay khi cậu đến Thánh
Bạc, trên mặt đều như tỏa nắng, ngay cả khi đi WC còn hát ngâm nga.
So với vẻ đắc ý dào dạt của cậu, Việt Tu Ninh có thể nói là thất bại liên
tục. Mấy ngày nay, Nhan Thời Oanh đều có thể thường xuyên nhìn thấy cảnh hắn xem di động xong liền trầm mặt. Đồng thời số lần đến tìm cô cũng
càng thêm thường xuyên.
Có khi hắn cũng không hôn cô, chỉ sẽ yêu
cầu cô chủ động ôm hắn, hoặc vùi sâu vào hõm cổ cô, không nói một lời.
Đôi khi hắn ngây ngẩn ôm cô ngồi trên đùi mình hơn mười phút, hỏi lại cô một vài vấn đề như thật như giả.
Nhan Thời Oanh đều xem như không hiểu, như cũ kiên nhẫn lại dịu dàng trả lời hắn.
Cô càng dịu dàng bao nhiêu thì khi tâm tình Việt Tu Ninh xuống dốc càng thích tìm cô bấy nhiêu.
Nhưng hôm nay khi đến Thánh Bạc, Nhan Thời Oanh lại phát hiện biểu tình của Việt Tu Ninh khó coi hơn rất nhiều so với trước đây.
Hắn đang nhìn di động, Nhan Thời Oanh nghĩ đến gì đó, lập tức click mở
group chung, kéo lên trên nhìn, quả nhiên nhìn thấy có người gửi bức ảnh chụp chiếc vòng cổ Giấc mộng đêm hè nằm trên top của một trang bán hàng second-hand.
Phía dưới là tin nhắn của ID thích ăn cá:
Thích ăn cá: Vãi chưởng, còn nhớ lúc trước chúng ta bàn về chiếc vòng cổ kia của Đồng Đồng không?
Thích ăn cá: [ hình ảnh ] khi đó chúng ta còn nói vòng cổ này rất giống đồ
của Đồng Đồng, nhưng sản phẩm này của hãng D không được bày bán nữa. Ban nãy tôi đi lướt mấy sản phẩm second-hand được quan tâm, phát hiện thế
nhưng có người bán chiếc vòng cổ đó với cái giá này..
||||| Truyện đề cử: Tuyệt Không Thể Tả |||||
Thích ăn cá: [ hình ảnh ] bán còn mắc hơn cả official website gấp mấy lần, người này túng thiếu đến điên rồi???
Trên ảnh rõ ràng cho thấy, ngày đăng bán cũng là ngày hắn tặng vòng cổ cho Tần Thư Dao.
Nhan Thời Oanh lập tức hiểu được lý do tâm trạng Việt Tu Ninh lại tệ như thế.
Không cần phải nói, tin tức trong group chat này đương nhiên xuất phát từ bút tích của cô.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!