Hắn nhìn Thư Nghiên rồi lại nhìn xuống chiếc quần đang vô cùng mong muốn được giải thoát thầm mắng. Vẫn là chọn lúc này thật sao?
Mấy hôm nay hắn nghỉ phép ở công ty, mọi việc đều giao cho Tư Thịnh quản lý, đến cả chuyện họp cổ đông hắn cũng không biết. Có lẽ là vì mấy hôm trước đã cho trợ lý vào danh sách đen nên cậu ta không thể báo lịch trình được.
Thậy tình, sao không để hắn nghỉ nốt ngày hôm nay luôn?
“Hay là hoãn lại cuộc họp đi, tôi đang không rảnh và không tiện.”
“Cậu đừng đùa nữa đại ca à, chủ tịch lẫn các vị cổ đông đều ở đây cả rồi, không lẽ cậu không biết bây giờ mà hoãn cuộc họp là một điều bất khả thi sao? Nói chung đây là cuộc họp quan trọng, tôi xin nhấn mạnh một điều, không thể thiếu tổng giám đốc Nghiên Trì cậu được! Đến mau đi, tôi tắt máy đây.”
Nghiên Trì bất mãn ném điện thoại sang một bên, hận không thể lập tức đến cho anh một bài học. Lý nào lại thêm cái tên Tư Thịnh vào danh sách đen?
Vốn dĩ từ ban đầu hắn đã không hề có chút hứng thú với công việc này rồi, rõ ràng là ép người quá đáng!
Thư Nghiên ngồi dậy cầm lấy điện thoại đưa lại cho hắn, “Anh đi đi, tổng giám đốc phải có phong thái của tổng giám đốc chứ.”
“Được rồi, em nói gì cũng đúng.”
Nếu Tư Thịnh có mặt tại đây dám chắc anh sẽ từ mặt cậu bạn này nhỉ? Nếu Thư Nghiên nói gì cũng đúng thì Tư Thịnh nói gì cũng sai rồi?
Cứ đà này thì Nghiên Trì sẽ sớm gia nhập kiếp thê nô mất thôi...
Hắn cầm lấy điện thoại rồi bước vào nhà tắm thay lại âu phục. Dáng vẻ nghiêm túc phong độ bây giờ ai lại nghĩ là cùng một người với dáng vẻ lưu manh lúc nãy chứ?
“Bé con, ở nhà đợi anh nhé.”
Cô ngồi trêи giường gật đầu nhìn theo bóng lưng hắn khuất dần.
Hai hình ảnh đối lập của hắn, như hai người khác vậy. Một Nghiên Trì phong thái đĩnh đạc và một Nghiên Trì lưu manh, cô thích dáng vẻ nào của hắn hơn nhỉ?
Hay là tham lam một chút, chỉ cần là Nghiên Trì thì tất cả cô đều thích! Hắn vẫn là chú Trì luôn luôn yêu thương, bảo vệ bé con bất cứ lúc nào.
...
Tổng giám đốc vừa đến thì cả phòng liền bắt đầu hội họp. Vì có một vị cổ đông muốn kết thúc hợp đồng với công ty nên hôm nay mới tổ chức cuộc họp này.
“Này, đi họp mà sao mặt cậu trông căng thẳng thế?”
Tư Thịnh quay sang nhỏ giọng hỏi. Từ lúc vào đến giờ anh chẳng thấy hắn cười với mình lần nào cả, nhưng mỗi lần nhìn nhau lại như có thể phóng tia lửa điện vào đối phương vậy.
“Ý cậu là tôi phải đứng lên hát hò nhảy múa trong cuộc họp à?”
“Không không... Cậu thế nào cũng được, cứ tiếp tục căng thẳng đi.”
Tư Thịnh liền câm nín không nói thêm một lời nào nữa. Xem ra bây giờ không phải là lúc nên chọc vào hắn.