TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sở Bắc Dực hừng hực sát khí tiến đến chỗ của Hàn Lam Nguyệt.
Ngươi có biết mình đang làm gì không?
Hàn Lam Nguyệt nghe vậy thì bày ra vẻ mặt dửng dưng như không biết gì trả lời.
Ta biết chứ, nhưng xe ngựa của ta rơi mất rồi, ta không thể cứ như vậy mà cưỡi ngựa về được, chỉ đành mượn tạm xe của Liễu cô nương mà ngồi thôi
Hàn Lam Nguyệt vừa mới bước được một chân lên bục gỗ thì dừng lại nói chuyện với Sở Bắc Dực, mà câu trả lời của cô càng khiến sắc mặt của hắn trông khó coi hơn, hắn vốn đâu có hỏi cô chuyện xe ngựa.
Hắn là ai...?
Sở Bắc Dực liếc mắt về phía Chu Trọng Sinh đang đứng bên cạnh của Hàn Lam Nguyệt.
Nghe ra hình như là đang nói mình, Chu Trọng Sinh tươi cười tít mắt đứng ra giới thiệu bản thân.
Tại hạ là Chu Trọng Sinh, là ân nhân cứu mạng của vương phi đó nha, có phải ngài hỏi là muốn ban thưởng cho ta có đúng không...? 1
.....!Lặng -------1
Sở Bắc Dực không trả lời làm cho Chu Trọng Sinh cũng thấy ngượng ngùng, sau đó ai nấy cũng đều im thin thít trước không khí quỷ dị này, chỉ có tiếng của vài con cóc nhái không biết điều mà kêu lên vang trời.
Hắn là quả thật là ân nhân cứu mạng của ta, nghĩ tình hắn tứ cố vô thân lang bạc khắp nơi nên ta quyết định giữ hắn lại làm thư đồng.
Ta là làm theo tấm gương sáng như vương gia đấy, làm người không nên vong ơn phụ nghĩa, ngài có phải nên khen ngợi ta một chút không 1
Hàn Lam Nguyệt giọng điệu lẫn ánh mắt đều vô tình cũng như cố ý chăm chọc đến ai đó.
Hàn Lam Nguyệt cô trước giờ luôn muốn an phận, là nữ nhân của hắn càn quấy, năm lần bảy lược muốn gây hấn với cô, vậy thì cũng đừng trách cô lòng dạ chua ngoa độc ác!
Sở Bắc Dực tới nước này đã giận đến run người nhưng không thể nói gì, hắn đương nhiên biết là cô đang nói đến hắn và Liễu Như Yên, một câu,,không nên vong ân phụ nghĩa,, đó liền có thể hóa giải tình hình.
Vương phi là vì trọng tình trọng nghĩa, có ân tất báo chứ không phải là thông đồng cùng nam nhân khác, nếu Sở Bắc Dực mà một mực ngăn cản thì cũng thật là hẹp hòi rồi đi.
Ngươi tốt nhất nên nhớ rõ thân phận của mình đi.
ngôn tình sủng
Nói rồi Sở Bắc Dực sắc mặt nhăn nhúm khó coi xoay người rời đi.
- ---Kinh thành.
Sau bốn ngày đường thì bọn họ rốt cuộc cũng về đến kinh thành.
Diệp Liên Hoa và Hạ An Vân khi hay tin vương phi đã trở về thì vui mừng hớn hở chạy ra ngoài cổng đón.
Khi thấy Hàn Lam Nguyệt từ trên xe ngựa bước xuống thì hai cô đã tranh nhau chạy đến quấn quýt.
Vương phi đi đường có mệt không?
Vương phi có đói không, trên đường nhất định là không thể ăn uống đầy đủ rồi
Sao người lại đi lâu như vậy chứ?
Có biết là bọn muội nhớ tỷ bao nhiêu không.
Chúng ta ở nhà trông ngóng tỷ từng ngày luôn đấy!
Cứ như vậy mà mỗi người một câu, hai trắc phi mỗi người một bên khoác tay Hàn Lam Nguyệt, hết hỏi thăm rồi lại kể lễ, đi từ ngoài cổng vào đến Phong Nguyệt Uyển mà còn chưa có dấu hiệu ngừng.1
Một lát sau Tiểu Lan và Tiểu Nhu dắt theo Tiểu Bạch và Chu Trọng Sinh vào, mấy hôm nay Hàn Lam Nguyệt giao cho Tiểu Lan nhiệm vụ chăm sóc Tiểu Bạch nên đã tranh thủ làm quem.với nó, bây giờ mới dễ dàng dắt nó đi như vậy.
Chu Trọng Sinh xin bái kiến Diệp trắc phi, Hạ trắc phi, hai vị trắc phi cát tường.
Diệp Liên Hoa và Hạ An Vân lúc nhìn thấy nam tử xinh đẹp trước mặt thì ngơ ra, nhan sắc này cũng không thua kém gì vương gia à nha.
Á Aaaa, hổ...! Đồng thanh.
Hai trắc phi vừa thấy một bạch y công tử còn chưa hết bồi hồi, giờ lại thêm một bạch hổ.
Các muội đừng sợ, Tiểu Bạch đã được thuần hóa rồi, các muội không có ý xấu thì nó sẽ không làm hại các muội đâu.
Sau một lúc nghe Hàn Lam Nguyệt trấn an thì hai trắc phi cũng dần lấy lại bình tĩnh, nhớ đến vẫn còn một việc, Diệp Liên Hoa vội nói.
Chu công tử đừng đa lễ, mau đứng lên đi.
Hai cô miễn lễ cho Chu Trọng Sinh thì lại quay đầu nhìn Hàn Lam Nguyệt với ánh mắt đầy vẻ thắc mắc.
Như hiểu ra các muội ấy muốn hỏi gì, Hàn Lam Nguyệt liền lên tiếng.
Chu công tử là ân nhân cứu mạng của ta, vì huynh ấy đang lúc xa cơ nên ta đã đưa về đây để giúp đỡ cũng như báo đáp ân tình, và sau này huynh ấy sẽ là người giúp Xài Hồ quản lý sổ sách ở Cư Nguyệt Viện
Hàn Lam Nguyệt chầm chậm ăn hạt hạnh nhân vừa giải thích.
Thì ra là vậy.
Nhưng Cư Nguyệt viện là nơi nào thế ạ?
Diệp Liên Hoa hỏi.
Bạn đang đọc bộ truyện Ảnh Hậu Xuyên Không, Vương Phi Thật Uy Vũ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ảnh Hậu Xuyên Không, Vương Phi Thật Uy Vũ, truyện Ảnh Hậu Xuyên Không, Vương Phi Thật Uy Vũ , đọc truyện Ảnh Hậu Xuyên Không, Vương Phi Thật Uy Vũ full , Ảnh Hậu Xuyên Không, Vương Phi Thật Uy Vũ full , Ảnh Hậu Xuyên Không, Vương Phi Thật Uy Vũ chương mới