Anh càng nghĩ càng thấy hãi hùng khiếp vía. Nhưng trong lòng thấy chua xót nhiều hơn.
Đàn em M đang đắm chìm trong niềm vui sướng khi nguyện vọng được thỏa mãn, “Anh cũng không hỏi em mà.”
A chặn ngang một câu, “Tôi cũng không muốn mặc.”
Anh ngước mắt lên, sự oán giận bị tích tụ đến một mức độ nhất định nên đã nói không lựa lời: “Mấy người chỉ muốn có mánh lới để giải trí cho người ta thôi. Mắc gì phải mất công mời tôi theo cho bằng được hả?”
30.
A đã từng vì một chuyện nào đó mà lên diễn đàn đại học X, bị bắt phải comeout, bởi vì ngoại hình nổi bật nên khiến cho không ít người bàn tàn. Từng bị người ta mắng chửi, bị người ta tò mò đuổi theo dò hỏi.
Lúc đó anh chưa chuẩn bị tâm lý tốt, thấp thỏm lo âu đối mặt với mọi chuyện, chỉ dám đi một đường từ phòng ngủ, phòng học đến phòng thí nghiệm mà thôi. Sau đó chuyện này hạ nhiệt, anh mới có thể hít thở được.
Tìm anh diễn kịch, tuyên truyền tốt thật đấy. Tên gay trước kia mặc đồ nữ diễn kịch trước mặt mọi người. Tiêu đề tốt quá nhỉ.
Nếu như suy đoán của anh là đúng.
Vậy thì lúc trước trên sân bóng rổ, biểu hiện ra vẻ quen biết của B, hai giọt nước mắt quá mức điện ảnh hóa của đàn em M, đều có lời giải thích rồi.
Nếu vậy, chắc hẳn B đã biết tính hướng của anh từ lâu rồi.
Những lời nói và cử chỉ mập mờ ấy, có lẽ cũng chỉ là lấy lòng và mỹ nhân kế mà thôi.
A cụp mắt xuống.
Con cún ngu ngốc này, giả điên để bán si à.
(*si trong si mê, ghiền, nghiện)
A nhếch môi cười khổ, giả điên bán si. Kỹ thuật diễn tốt quá, còn hại anh đau lòng như vậy.
31.
Bầu không khí vui vẻ của CLB Kịch đã giảm nhiệt độ xuống đến mức đóng băng.
Đàn em M vội vàng giải thích, “Không phải vậy đâu…”
A ngắt lời cô nàng, “Không cần nhiều lời,” anh nhìn về phía B, “Tôi nhận lời rồi thì tôi sẽ diễn nó cho xong.”
B ngập ngừng.
“Nhưng mà chỉ có lần này thôi.”
B cứng đờ.
Ánh mắt A lạnh nhạt, “Không có lần sau nữa đâu.”
Coi như là lời chào cuối cùng.
Anh thở hắt một hơi rồi nói với đàn em M, “Đưa kịch bản cho anh trước đi.”
B chợt nắm chặt lấy cổ tay A, lồng ngực cứ phập phồng như đang chịu đựng một nỗi bất bình và giận dữ vô cùng to lớn.
B kéo A đi đến phòng thiết bị, cậu ta bước đi bịch bịch bịch, lúc này A thậm chí còn có thể cười thành tiếng vì chuyện này nữa đấy.
Cánh cửa sắt cũ kỹ vừa mới đóng lại.
B đối mặt với A. Cậu ta nhắm chặt mắt lại –
“Tôi thích anh thích lâu lắm rồi tôi cũng biết anh thích tôi nhưng anh vẫn luôn cho rằng tôi là trai thẳng nhưng tôi không phải được rồi đúng là trước khi gặp anh thì là vậy thật nói tóm lại tôi cực kỳ cực kỳ thích anh là kiểu thích muốn cho anh xoa mặt cả đời ấy xin anh hãy ở bên tôi đi.”
A lại lag.
A choáng váng.
A sửng sốt.
A bỗng nhiên nhớ tới bệnh lý học mà mình đã ôn từ rất lâu rồi, nhưng cmn chương đầu tiên về tuyến giáp trạng còn chưa xem xong.
Sau đó B phát biểu một bài rất dài.
B đã nói gì ấy nhỉ.
A nghĩ, có phải mình hút formalin nhiều quá hay không ta.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!