TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Ngồi xe đi ra hướng làng chài cũng mất hơn ba tiếng, nắng chói chang hắt lên mặt biển phản chiếu thứ ánh sáng lấp lánh kỳ dịu.
Than Chí Bằng đảm nhận việc làm tài xế, ngồi ở ghế lái phụ là Dục Minh đôi lúc hay len lén quan sát biểu tình của Lâm Diệp.
Cô ngồi ở phía sau, cửa sổ mở một nữa để gió bên ngoài thổi vào, tóc mái bay bay lộ ra đường nét gương mặt nghiêm nghị.
Bao phủ lên thân ảnh là sự đơn độc, mãi cũng không thấy cô chợp mắt hay buồn ngủ.
Quen biết đã lâu nên tính khí Lâm Diệp mọi người đều hiểu, cô rất dễ buồn ngủ nhưng sẽ không mất tập trung.
Chỉ cần là chuyện khiến tâm trí bình lặng, Lâm Diệp cũng không ngại làm nó ngay trước mặt mọi người.
Nhưng lúc này thì khác, đôi mắt kia xa xăm, đồng tử nhỏ mang nét suy tư kín đáo.
Giống như một cô nhím, Lâm Diệp khóa mình lại chẳng để ai đọc hiểu được rốt cuộc là chính cô đang ấp ủ điều gì, liệu thân thể nhỏ kia có chịu được thêm sóng gió.
Dục Minh nhìn gương chiếu hậu, cuối cùng vẫn không nhịn được mà lên tiếng: "Tiểu Diệp! Hay là ngủ một lúc đi! Sắc mặt cô không tốt!"
Lâm Diệp đưa mắt nhìn Dục Minh, qua gương cô thấy Than Chí Bằng phụ họa gật đầu.
"Tôi không sao! Mọi người mệt, có thể nghỉ ngơi."
Nói xong Lâm Diệp nhìn sang Than Chí Bằng: "Đội trưởng Than, anh đưa xe tôi giúp anh lái!"
"Không...!Không cần đâu chị dâu!"
Lâm Diệp không nói gì, ngầm đồng ý.
Việc Than Chí Bằng đảm nhận chức vụ đội trưởng đội trọng án cũng không có gì lạ, anh ta vừa đổi công tác về thành phố, nhưng bởi vì là người mới nếu muốn làm đội trưởng văn phòng cũng phải có chút công lao.
Vừa vặn, vụ án này tính thời gian thì không dài không ngắn, anh ta đảm nhận có khi cũng sẽ có chút lợi lộc.
Than Chí Bằng là người ham dễ bỏ khó, nghe đến chuyện phía đội người cũ sẽ nhận hết trách nhiệm, khen thưởng phát sinh sẽ dành cho đội người mới.
Than Chí Bằng vui đến mức hận không thể một đêm bay đến nhận nhiệm vụ.
Kết quả công văn đưa xuống, ký tên đóng dấu xong mới nhìn thấy tên Lục Hàn Thuyên và Lâm Diệp, Than Chí Bằng muốn khóc cũng không dám khóc.
Lâm Diệp không thể ngủ, cũng không có tâm trạng đi ngủ.
Cả đêm qua cô không chợp mắt, căn bản cơ thể đã không chịu đựng nổi.
Cứ nghĩ đến cảnh Lục Hàn Thuyên cả người đầy máu, cô dù có gọi thế nào anh cũng không đáp lời khiến Lâm Diệp sợ hãi không dám nhắm mắt.
***
Phía Lục Hàn Thuyên chẳng khác nào con sói bị nhốt, miệng và cổ họng bị bỏng nặng khiến anh không thể nói thêm lời nào, có điều hai mắt anh kiên định không xê dịch, không sợ hãi cũng không lo lắng.
Trong cuộc sống này anh đã sống quá đủ để hiểu rõ những vấn đề của con người, có vay có trả là điều hiển nhiên.
Nếu như anh chết, đây cứ xem như là thiếu thốn mà Lục Hàn Thuyên nợ Triều Dương và Dương Yến.
Bạn đang đọc bộ truyện Án Tình: Đội Trưởng Lục Chào Anh! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Án Tình: Đội Trưởng Lục Chào Anh!, truyện Án Tình: Đội Trưởng Lục Chào Anh! , đọc truyện Án Tình: Đội Trưởng Lục Chào Anh! full , Án Tình: Đội Trưởng Lục Chào Anh! full , Án Tình: Đội Trưởng Lục Chào Anh! chương mới