Mở mắt lần nữa, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện khuôn mặt phóng đại của Ninh Ninh, nhìn thấy là cô ấy, tôi như trút được gánh nặng thở phào nhẹ nhõm: “Tỉnh là tốt! Tỉnh là tốt rồi!”
Bình tĩnh nhìn kỹ lại mới phát hiện mình nằm ở trên một cái giường, cảnh vật bốn phía còn có chút quen thuộc, hình như tôi đang ở ngôi nhà mà lúc trước tôi dạy từ thiện ở nhờ.
Trên mặt Ninh Ninh nở nụ cười tươi sống sót sau tai nạn, nói cho tôi chuyện hai ngày này, tôi cũng biết được đại khái.
Trên đường trở về trường, đầu tiên là tôi có giấc mơ như minh hôn. Mới vừa tỉnh lại đã xui xẻo gặp phải núi đất sạt lở, ngã ra ngoài xe hôn mê ở đáy cốc, cho đến về sau lại được thôn dân tự tổ chức đội cứu viện tìm được, mới được dẫn trở về.
“Sao một chút sức lực tớ cũng đều không có?” Không phải là lúc rơi vào đáy cốc, đâm hỏng chỗ nào rồi chứ?
Hỏi cái này, trên mặt Ninh Ninh lại hiện vẻ buồn rầu. Cô ấy nhìn bốn phía một cái, đè thấp giọng nói: “Lý bà bà cuối thôn nói…… Cậu bị quỷ chiêu hồn……”
Lý bà bà là bà đồng nổi tiếng ở trong thôn Cây Hòe, nhà ai có việc đều sẽ tìm bà ấy, ngẫu nhiên giúp người trong thôn xem phong thuỷ. Nghe nói còn có thể mời quỷ nhập vào người, giúp người giao tiếp với người thân đã chết.
Tôi đã gặp qua Lý bà bà này vào ngày đầu tiên tới thôn Cây Hòe, có ấn tượng rất sâu với bà ấy.
Bởi vì bà ấy vừa thấy tôi, nếp nhăn trên mặt khô gầy vặn vẹo, sau đó…… Quỳ xuống với tôi, trong miệng còn lẩm bẩm, vừa dập đầu, vừa nói “Có trách chớ trách”, “Tha mạng”……
Thiếu chút nữa hù chết tôi.
Nhưng, tuy Lý bà bà hồ đồ chút, nhưng bản lĩnh vẫn có.
Có một lần, một bạn học nam nửa đêm đi vệ sinh, mãi cho đến hừng đông còn chưa trở về, mọi người và thôn dân đều đi ra ngoài tìm.
Tìm nửa ngày, mới thấy ở nghĩa địa thôn sau núi, tìm thấy hắn đang ôm bia mộ ngủ say.
Chúng tôi gọi hắn như thế nào cũng đều không tỉnh, nên con trai của Hoa thẩm gọi Lý bà bà tới, Lý bà bà niệm chú, lại đốt bùa vàng, phun nước bùa lên mặt của hắn, hắn mới tỉnh lại.