"Chị dâu, em đang nghĩ đến sự an toàn của chị, em..." Ánh mắt Dương Hoa Hoa đột nhiên nhìn về phía giường, nghi ngờ nhìn Đinh Tâm Nguyệt, "Chị dâu, em tin tưởng chị như vậy, làm sao chị có thể tìm người đàn ông khác?" "Hoa Hoa, em vẫn là một đứa trẻ, em..." "Em đúng là trẻ con, nhưng không có nghĩa là cái gì cũng đều không hiểu! Em cho rằng chị khác với những người phụ nữ khác, sẽ chung thủy với anh trai, cho dù anh trai có rời đi, chị cũng không nên sau khi anh trai đi không bao lâu thì làm ra chuyện này!" Dương Hoa Hoa kích động, cho rằng Đinh Tâm Nguyệt phản bội Kỷ Hạo Du. "Em nói cho con bé đi!" Đột nhiên, Kỷ Hạo Du ngồi dậy, nhẹ nhàng nói, có vẻ như anh vẫn chưa hoàn toàn bình phục. Đinh Tâm Nguyệt mím môi, nửa ngồi xổm xuống, đi kéo Dương Hoa Hoa, nhưng lại bị cô bé tránh đi với vẻ ghét bỏ. Bất lực, Đinh Tâm Nguyệt chỉ có thể kiên nhẫn nói, "Hoa Hoa, anh trai em đang ở chỗ này!" Dương Hoa Hoa khịt mũi coi thường, "Đừng nghĩ chuyện đem chuyện này đổ lên người anh trai em!"
"Hoa Hoa, nếu em không tin, em đi đến bên giường đi, anh ấy đang ở trên giường!" Dương Hoa Hoa nghi ngờ một chút rồi đi tới, trên giường không ai, cô bé cũng không sợ hãi. Mới vừa đi đến bên giường, cô bé liền thấy chăn đột nhiên bị nhấc lên, nhưng trên giường không có người. "Điều này..." Sau đó, giống như có một trận gió lướt qua mặt cô bé, có chút lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!